shāng ròu
shāng juě
shāng fú
shāng liǎn
shāng xìng
shāng hé
shāng fàn
shāng jǐn
shāng yōu
shāng wèi
shāng mù
shāng yǔn
shāng cǎn
shāng xiè
shāng lí
shāng huà
shāng chǔ
shāng rén
shāng kū
shāng qiū
shāng hé
shāng hao
shāng cuī
shāng chù
shāng mìng
shāng chuàng
shāng qín
shāng tòng
shāng cuò
shāng cí
shāng qì
shāng bīng
shāng huǐ
shāng shé
shāng cuì
shāng hài
shāng wéi
shāng mǐn
shāng dān
shāng bài
shāng sú
shāng mào
shāng yuán
shāng dǐ
shāng duò
shāng shēn
shāng huái
shāng shí
shāng shì
shāng tòng
shāng fèn
shāng ōu
shāng chōng
shāng bāo
shāng kǔ
shāng niǎo
shāng shǔ
shāng chūn
shāng wèi
shāng fù
shāng huǐ
shāng xù
shāng lián
shāng rè
shāng fēng
shāng bā
shāng pò
shāng cè
shāng hán
shāng qíng
shāng hào
shāng huài
shāng gōng
shāng zhǐ
shāng guāi
shāng bān
shāng dào
shāng bié
shāng yí
shāng jiā
shāng wáng
shāng qì
shāng mù
shāng yí
shāng xiàn
shāng chuàng
shāng kǒu
shāng yào
shāng shì
shāng jiē
shāng lín
shāng jiǔ
shāng āi
shāng fá
shāng jǔ
shāng luàn
shāng hén
shāng chǎn
shang chì
shāng bēi
shāng kē
shāng kēi
shāng lián
shāng shì
shāng dòng
shāng xīn
shāng cán
shāng shén
shāng hún
shāng fèi
shāng shí
shāng jīn
shāng sǔn
shāng gǎn
jiù kǔ
yóu kǔ
è kǔ
wú kǔ
pí kǔ
jiān kǔ
piān kǔ
liáng kǔ
xīn kǔ
bìng kǔ
yán kǔ
dà kǔ
xià kǔ
jiān kǔ
yàn kǔ
chì kǔ
shòu kǔ
nài kǔ
qú kǔ
juàn kǔ
qióng kǔ
gōng kǔ
chì kǔ
bā kǔ
sè kǔ
jiào kǔ
kè kǔ
kěn kǔ
gān kǔ
áo kǔ
jī kǔ
tú kǔ
qì kǔ
è kǔ
shāng kǔ
yǔ kǔ
jí kǔ
jiāo kǔ
lǎo kǔ
suān kǔ
qī kǔ
xián kǔ
qīn kǔ
gōng kǔ
lí kǔ
jī kǔ
jiē kǔ
fán kǔ
wèi kǔ
qín kǔ
sì kǔ
zuò kǔ
wā ku
hèn kǔ
sǐ kǔ
jiǎn kǔ
āi kǔ
chóu kǔ
gū kǔ
yán kǔ
sù kǔ
jī kǔ
qiè kǔ
xíng kǔ
láo kǔ
chī kǔ
zuì kǔ
jiān kǔ
qīng kǔ
huàn kǔ
jiǒng kǔ
jū kǔ
pín kǔ
cǎn kǔ
jí kǔ
hán kǔ
jiǎ kǔ
hé kǔ
kǒu kǔ
tòng kǔ
jiān kǔ
mèn kǔ
kùn kǔ
dú kǔ
liú kǔ
èr kǔ
nán kǔ
jīng kǔ
kè kǔ
yuàn kǔ
fán kǔ
ái kǔ
jiān kǔ
hú kǔ
bù kǔ
yān kǔ
bēi kǔ
què kǔ
jí kǔ
wǎng kǔ
⒈ 怕苦。
引《晏子春秋·问上四》:“用智者不偷业,用力者不伤苦。”
⒉ 伤害。
引唐封演《封氏闻见记·铨曹》:“陆元方常任天官侍郎,临终曰:‘吾年当寿,但以领选之日伤苦心神。’言讫而殁。”
⒊ 悲伤,悲痛。
引《花月痕》第十三回:“痴珠病中见阿寳兄弟前来辞行,又是一番伤苦。”
伤shāng(1)(动)人体或其他物体受到的损害:内~|虫~。(2)(动)伤害:出口~人|~感情。(3)(动)悲伤:忧~|哀~。(4)(动)因过度而感到厌烦(多指饮食):吃糖吃~了。(5)(动)妨碍:无~大体。
苦读音:kǔ苦kǔ(1)本义:像胆汁或黄连的味道。(2)(名)难受;痛苦:~笑|艰~|愁眉~脸|~尽甘来。(3)(动)使痛苦;使难受:解放前;一家五口都仗着他养活;可~了他了。(4)(动)为某种事物所苦:~旱|~夏。(5)(形)有耐心地;尽力地:~劝|~于|~思|勤学~练。(6)(副)〈方〉除去得太多;损耗太多:指甲剪得太~了|这双鞋穿得太~了;不能修理了。