bāo sàng
zāo sàng
fán sàng
jū sāng
quán sàng
ruò sàng
kòu sàng
xíng sāng
jiān sàng
chóng sàng
káng sàng
diāo sàng
kuì sàng
fā sāng
cú sàng
zhuó sàng
gǔ sàng
jié sàng
chū sāng
miǎn sàng
hūn sàng
kū sāng
guàn sàng
diāo sàng
xīn sàng
huò sàng
gǎo sàng
bào sāng
nèi sàng
hù sàng
lì sàng
zú sàng
chuǎng sāng
sī sàng
chú sāng
biǎn sàng
diào sāng
fù sāng
piān sàng
zhòng sàng
dá sàng
shī sàng
tíng sàng
nǎo sàng
zhuó sàng
fáng sàng
dāng sàng
dà sàng
cóng sàng
bēn sàng
zhí sàng
dào sàng
lún sàng
jiāo sàng
gào sàng
ào sàng
fèn sàng
jiǔ sàng
yǔn sàng
shuāi sāng
kāi sàng
háo sāng
yāo sàng
lí sàng
chí sàng
cú sàng
dā sàng
nǎng sàng
de sàng
tuí sàng
lín sàng
kuī sàng
xiōng sàng
xiǎo sàng
háo sāng
bīng sàng
quē sàng
fāng sàng
bēn sāng
fèi sàng
guāi sàng
shū sàng
shuì sàng
tàn sàng
lì sàng
nì sàng
qì sàng
fú sàng
bēng sàng
wǎn sàng
sòng sāng
gǔ sàng
bìn sàng
zhá sàng
shǒu sāng
sī sàng
jǔ sàng
hù sàng
lǐ sàng
yīn sàng
lè sàng
zǔ sàng
tuí sāng
bēi sàng
jiǎn sàng
shī sàng
kè sàng
duǎn sàng
guó sāng
zhuàng sàng
nào sàng
嚎丧háosāng
(1) 丧礼中大哭
英cry at funeral; wail⒈ 丧礼中大哭。
引《红楼梦》第一一〇回:“那一个更不像样儿了……虽在那里嚎丧,见了奶奶姑娘们来了,他在孝幔子里头浄偷着眼儿瞧人呢!”
鲁迅《南腔北调集·漫与》:“所以我曾比之于‘嚎丧’,是送死的妙诀,是丧礼的收场。”
⒉ 方言。号哭。詈词。
引高云览《小城春秋》第二章:“﹝剑平﹞冲着那些歹狗厉声喊:‘喂!遵守秩序,不许怪叫!’……﹝宋金鳄﹞满脸刁劲的望了剑平一眼道:‘嚎丧!眼毛浆了米汤吗!’”
哭。为骂人的话。也作「号丧」。
嚎háo(1)(动)大声叫:一声长~|狼~。(2)同号(háo):~啕。
丧读音:sāng,sàng[ sāng ]1. 跟死了人有关的事:丧事。丧礼。丧亡。丧假(jià)。丧乱。治丧。吊丧。