háo sāng
lì sàng
bīng sàng
cú sàng
shī sàng
tíng sàng
zhá sàng
fāng sàng
zhuó sàng
zāo sàng
yǔn sàng
guàn sàng
chóng sàng
cóng sàng
sòng sāng
piān sàng
gǔ sàng
káng sàng
nào sàng
guó sāng
chū sāng
tàn sàng
xīn sàng
kū sāng
sī sàng
fáng sàng
guāi sàng
hūn sàng
lǐ sàng
kuī sàng
bēn sāng
dá sàng
gǎo sàng
dà sàng
huò sàng
jié sàng
gào sàng
bāo sàng
lí sàng
shuāi sāng
dā sàng
chú sāng
miǎn sàng
gǔ sàng
kuì sàng
tuí sāng
fán sàng
zhuó sàng
jū sāng
xíng sāng
nèi sàng
fú sàng
lè sàng
tuí sàng
dāng sàng
fā sāng
hù sàng
nǎng sàng
zhí sàng
yīn sàng
cú sàng
bēn sàng
diāo sàng
bēng sàng
chuǎng sāng
fèi sàng
ruò sàng
zhuàng sàng
lín sàng
yāo sàng
de sàng
diāo sàng
duǎn sàng
shuì sàng
shū sàng
wǎn sàng
xiǎo sàng
nǎo sàng
fèn sàng
sī sàng
kāi sàng
zú sàng
quē sàng
jiāo sàng
jiān sàng
dào sàng
shǒu sāng
kè sàng
quán sàng
hù sàng
zhòng sàng
shī sàng
kòu sàng
jiǔ sàng
xiōng sàng
ào sàng
háo sāng
bēi sàng
diào sāng
bìn sàng
qì sàng
zǔ sàng
biǎn sàng
nì sàng
lún sàng
lì sàng
bào sāng
fù sāng
jiǎn sàng
chí sàng
jǔ sàng
沦丧。
⒈ 沦丧。
引宋陆游《老学庵笔记》卷五:“彼汩丧廉耻,广为道径者,不数年至公相矣,安用四至九卿哉!”
宋赵与时《宾退录》卷七:“﹝安石﹞摈老成,任新进,黷忠厚,崇浮薄,恶鯁正,乐諛佞,是以廉耻汩丧,风俗败坏。”
〔汩汩〕水流的声音;水流 的样子。
丧读音:sāng,sàng[ sàng ]1. 丢掉,失去:丧失。丧生。丧偶。丧胆。丧气(不吉利,倒霉。“气”读轻声)。颓丧(情绪低落,精神委靡)。懊丧。沮丧。丧权辱国。丧尽天良(良心全部失去了)。