tuí sàng
guāi sàng
bào sāng
bīng sàng
bìn sàng
chuǎng sāng
jū sāng
yǔn sàng
shǒu sāng
chú sāng
gǔ sàng
miǎn sàng
huò sàng
zǔ sàng
fáng sàng
quán sàng
zhòng sàng
lè sàng
hù sàng
zhuó sàng
nào sàng
guàn sàng
jǔ sàng
lún sàng
tuí sāng
xiōng sàng
tàn sàng
bāo sàng
zhuó sàng
lǐ sàng
zhá sàng
nǎng sàng
dà sàng
káng sàng
shū sàng
ruò sàng
zhí sàng
shuāi sāng
xíng sāng
jiān sàng
zú sàng
xīn sàng
piān sàng
yāo sàng
bēn sāng
de sàng
nèi sàng
sī sàng
guó sāng
cú sàng
hù sàng
nì sàng
shī sàng
wǎn sàng
chí sàng
cóng sàng
ào sàng
hūn sàng
bēn sàng
lì sàng
jié sàng
kòu sàng
yīn sàng
diāo sàng
sī sàng
jiāo sàng
kè sàng
kuì sàng
lì sàng
zhuàng sàng
fā sāng
jiǎn sàng
fù sāng
shuì sàng
dā sàng
háo sāng
chū sāng
bēi sàng
dào sàng
fèn sàng
kuī sàng
tíng sàng
háo sāng
sòng sāng
dá sàng
lí sàng
kū sāng
zāo sàng
gǎo sàng
diāo sàng
qì sàng
duǎn sàng
shī sàng
fú sàng
dāng sàng
lín sàng
chóng sàng
fán sàng
jiǔ sàng
cú sàng
nǎo sàng
fāng sàng
xiǎo sàng
gǔ sàng
biǎn sàng
bēng sàng
diào sāng
quē sàng
kāi sàng
gào sàng
fèi sàng
⒈ 旧时丧礼。主丧者摔一瓦盆,然后灵柩起杠,叫“摔丧”。亦称“摔老盆”。
引《红楼梦》第十三回:“又有个小丫鬟名寳珠的,因秦氏无出,乃愿为义女,请任摔丧驾灵之任。”
贺敬之丁毅等《白毛女》第一幕第四场:“老杨哥,喜儿今个不能给你摔老盆啦,这都是我们老年人的过,对不起孩子。”
旧时举行丧礼时,灵柩一出门,孝子要把一个瓦盆摔破,然后灵柩起杠,称为「摔丧」。《红楼梦.第一三回》:「小丫嬛名宝珠者,因见秦氏无所出,乃甘愿为义女,誓任摔丧驾灵之任。」也作「摔盆」。
摔(1)(动)基本义:跌跤;(身体)失去平衡而倒下:跌跤;(身体)失去平衡而倒下(2)(动)很快地往下落:敌机冒着黑烟~下来。(3)(动)使落下而破损:不小心把瓶子~了。(4)(动)本义:扔:扔(5)(动)摔打。
丧读音:sāng,sàng[ sāng ]1. 跟死了人有关的事:丧事。丧礼。丧亡。丧假(jià)。丧乱。治丧。吊丧。