zhá sàng
chū sāng
fāng sàng
jiǎn sàng
bìn sàng
huò sàng
xiǎo sàng
bēi sàng
ruò sàng
xiōng sàng
miǎn sàng
nǎo sàng
kòu sàng
kāi sàng
lún sàng
hù sàng
zú sàng
bēn sāng
fā sāng
duǎn sàng
quán sàng
kè sàng
wǎn sàng
jiāo sàng
cú sàng
sī sàng
yǔn sàng
guāi sàng
nì sàng
zǔ sàng
lì sàng
fèn sàng
qì sàng
tuí sàng
lí sàng
tuí sāng
zhí sàng
ào sàng
bāo sàng
quē sàng
gǔ sàng
diāo sàng
bēn sàng
káng sàng
bēng sàng
chú sāng
jiǔ sàng
kuì sàng
guó sāng
sòng sāng
chóng sàng
jū sāng
kū sāng
shuāi sāng
sī sàng
gǎo sàng
shǒu sāng
háo sāng
fán sàng
lǐ sàng
dá sàng
shuì sàng
fèi sàng
yīn sàng
hūn sàng
de sàng
lì sàng
lè sàng
zhuó sàng
shū sàng
nèi sàng
nǎng sàng
jié sàng
zhuó sàng
shī sàng
piān sàng
diāo sàng
gǔ sàng
nào sàng
zāo sàng
chuǎng sāng
jǔ sàng
dāng sàng
tàn sàng
cóng sàng
fáng sàng
fù sāng
jiān sàng
bào sāng
fú sàng
biǎn sàng
xīn sàng
xíng sāng
shī sàng
tíng sàng
cú sàng
dā sàng
lín sàng
háo sāng
chí sàng
guàn sàng
zhòng sàng
zhuàng sàng
bīng sàng
kuī sàng
dào sàng
diào sāng
dà sàng
gào sàng
hù sàng
yāo sàng
懊丧àosàng
(1) 懊恼沮丧
例伴着一副无可奈何的嘴脸。——叶圣陶《多收了三五斗》英dejected;despondent⒈ 懊恼沮丧。
引清纪昀《阅微草堂笔记·姑妄听之一》:“李生意气懊丧,益落拓不自存,仍附舟南下觅外舅。”
茅盾《色盲》一:“林白霜颇有些懊丧的气色,好像做坏了一件什么事。”
失意而沮丧。
懊ào(形)烦恼;悔恨:~恨|~恼。
丧读音:sāng,sàng[ sàng ]1. 丢掉,失去:丧失。丧生。丧偶。丧胆。丧气(不吉利,倒霉。“气”读轻声)。颓丧(情绪低落,精神委靡)。懊丧。沮丧。丧权辱国。丧尽天良(良心全部失去了)。