bāo zuò
bāo pōu
bāo sàng
bāo cì
bāo lè
bāo ké
bāo lù
bāo gē
bāo piāo
bāo huài
bāo chǐ
bāo liǎn
bāo tuō
bāo hán
bāo qǔ
bō má
bāo xiè
bāo chuán
bō shí
bāo fàng
bāo diàn
bō ài
bāo wén
bō luò
bāo shé
bō shí
bāo bāo
bāo ráo
bāo làn
bāo huǐ
bō chuáng
bō duó
bāo zhuó
bāo lú
bāo rǔ
bō xuē
bāo hài
bāo chú
bāo cōng
bō lüè
bō fù
bō lí
bāo quē
bāo lù
bāo jí
bāo luàn
bāo huàn
bāo zhuó
bō zhuó
bō fū
bāo pí
bāo liè
shī sàng
nào sàng
duǎn sàng
lì sàng
tàn sàng
bāo sàng
shī sàng
bēi sàng
gǔ sàng
chí sàng
biǎn sàng
hūn sàng
kòu sàng
lǐ sàng
kuī sàng
kè sàng
bēng sàng
zhá sàng
dào sàng
fèn sàng
huò sàng
zhuó sàng
zhuó sàng
dà sàng
kuì sàng
zhuàng sàng
yāo sàng
shǒu sāng
zāo sàng
fù sāng
bēn sāng
diāo sàng
jiǎn sàng
bīng sàng
zǔ sàng
quē sàng
zú sàng
xiōng sàng
dā sàng
lí sàng
nǎng sàng
cóng sàng
qì sàng
jié sàng
kū sāng
de sàng
ào sàng
fáng sàng
sòng sāng
yīn sàng
guāi sàng
ruò sàng
xíng sāng
piān sàng
gǎo sàng
shuì sàng
káng sàng
gào sàng
nì sàng
háo sāng
lì sàng
lín sàng
kāi sàng
jiǔ sàng
cú sàng
guàn sàng
sī sàng
hù sàng
nèi sàng
bào sāng
hù sàng
fán sàng
jiāo sàng
jǔ sàng
háo sāng
tíng sàng
cú sàng
zhòng sàng
shū sàng
chóng sàng
bìn sàng
fā sāng
xiǎo sàng
dá sàng
sī sàng
bēn sàng
gǔ sàng
tuí sàng
quán sàng
chú sāng
wǎn sàng
dāng sàng
fú sàng
yǔn sàng
tuí sāng
lún sàng
fèi sàng
jū sāng
chū sāng
lè sàng
miǎn sàng
zhí sàng
jiān sàng
xīn sàng
chuǎng sāng
fāng sàng
nǎo sàng
diào sāng
shuāi sāng
guó sāng
diāo sàng
⒈ 伤亡;丧乱。
引《书·泰誓中》:“剥丧元良。”
孔传:“剥,伤害也。”
《宋书·谢灵运传》:“是故升平难於恒运,剥丧易以横流。”
唐陆龟蒙《田舍赋》:“加以上多而下寡,不胜剥丧之苦,转徙盗聚而充炽焉。”
⒉ 衰败。
引宋司马光《京房对汉元帝》:“天实剥丧汉室,而昏塞孝元之心,使木石不可得入。”
鲁迅《集外集拾遗补编·破恶声论》:“本根剥丧,神气旁皇。”
1. 去掉外面的皮或其他东西:剥皮。剥花生。
丧读音:sāng,sàng[ sàng ]1. 丢掉,失去:丧失。丧生。丧偶。丧胆。丧气(不吉利,倒霉。“气”读轻声)。颓丧(情绪低落,精神委靡)。懊丧。沮丧。丧权辱国。丧尽天良(良心全部失去了)。