bēn lì
bēn pò
bēn bèng
bēn lài
bēn yì
bēn diàn
bēn jīng
bēn shuǐ
bēn dàng
bēn chōng
bēn chéng
bēn wù
bēn táo
bēn zòu
bēn nǜ
bèn tou
bēn kuì
bēn yuè
bēn tū
bēn shì
bēn niú
bēn bō
bēn lóng
bēn nǚ
bēn yù
bēn běi
bēn yǒng
bēn fù
bēn fèi
bēn jīng
bēn tóu
bēn sāng
bēn mìng
bēn jī
bēn liú
bēn máng
bēn zhù
bēn cuàn
bēn dì
bēn yì
bēn téng
bēn chí
bēn qū
bēn sù
bēn biāo
bēn bēn
bēn suí
bēn jìng
bēn pàn
bēn còu
bēn lí
bēn còu
bēn fù
bēn xīng
bēn zhú
bēn jū
bēn qiào
bēn āi
bēn shǐ
bēn tú
bēn hún
bēn mǎ
bēn láo
bēn pǎo
bēn bài
bēn dùn
bēn léi
bēn xiāo
bēn tuì
bēn wáng
bēn chù
bēn fàng
bēn qù
bēn dùn
bēn xiè
bēn róng
bēn bēng
bēn zǒu
bēn bō
bēn cù
bēn tíng
bēn xí
bēn fēng
bēn shǔ
bēn bā
bēn huī
bēn shé
bēn chù
bēn téng
bēn jǔ
bēn tuān
bēn hū
dá sàng
fāng sàng
lǐ sàng
dā sàng
sòng sāng
zhuó sàng
shī sàng
jǔ sàng
guāi sàng
jiān sàng
shǒu sāng
lè sàng
tíng sàng
fā sāng
miǎn sàng
chú sāng
cú sàng
nèi sàng
nào sàng
nì sàng
cú sàng
lí sàng
kū sāng
bēn sàng
quán sàng
yāo sàng
fáng sàng
xiōng sàng
zhí sàng
gǔ sàng
tuí sàng
xīn sàng
bēng sàng
kuī sàng
háo sāng
diāo sàng
hù sàng
kè sàng
dào sàng
guó sāng
huò sàng
dà sàng
bīng sàng
bēi sàng
xiǎo sàng
quē sàng
dāng sàng
sī sàng
lín sàng
ruò sàng
chóng sàng
diāo sàng
sī sàng
káng sàng
diào sāng
jiǔ sàng
zhuó sàng
bào sāng
zhá sàng
gǎo sàng
yǔn sàng
bēn sāng
zhuàng sàng
jié sàng
chū sāng
kòu sàng
cóng sàng
zú sàng
nǎng sàng
qì sàng
jiǎn sàng
zhòng sàng
duǎn sàng
jū sāng
tàn sàng
zǔ sàng
chí sàng
tuí sāng
fèi sàng
hù sàng
gào sàng
fù sāng
lì sàng
guàn sàng
yīn sàng
ào sàng
fèn sàng
xíng sāng
bìn sàng
kuì sàng
fú sàng
háo sāng
piān sàng
shī sàng
kāi sàng
lún sàng
de sàng
gǔ sàng
shuì sàng
jiāo sàng
bāo sàng
chuǎng sāng
shuāi sāng
wǎn sàng
hūn sàng
zāo sàng
shū sàng
biǎn sàng
lì sàng
fán sàng
nǎo sàng
奔丧bēnsāng
(1) 从外地赶回去参加或料理亲属的丧事
hAo86.英hasten home for the funeral of a parent or grandparent⒈ 古代凡闻君、亲、尊长之丧,从外地赶往吊唁或料理丧事均称“奔丧”。
引《礼记》有《奔丧》篇, 孔颖达疏:“案郑《目録》云,名曰《奔丧》者,以其居他国,闻丧奔归之礼。”
《左传·襄公十五年》:“冬, 晋悼公卒,遂不克会。 郑公孙夏如晋奔丧。”
汉班固《白虎通·丧服》:“诸侯有亲丧,闻天子崩奔丧者何?”
《后汉书·桓荣传》:“﹝桓荣﹞事博士九江朱普 ……会朱普卒, 荣奔丧九江,负土成坟。”
⒉ 多用于亲丧。 《明史·刘宗周传》:“母卒于家。
引宗周奔丧,为堊室中门外,日哭泣其中。”
郭沫若《残春》:“他因为死了父亲,要回去奔丧。”
从异乡奔赴亲丧。
1. 急走,跑:奔跑。奔驰。奔突(横冲直撞;奔驰)。奔流。奔腾。奔忙。奔波(劳苦奔走)。奔放(疾驰。喻气势雄伟,不受拘束)。私奔(女子私自投奔所爱的人,或跟他一起逃走)。
丧读音:sāng,sàng[ sāng ]1. 跟死了人有关的事:丧事。丧礼。丧亡。丧假(jià)。丧乱。治丧。吊丧。