chuī niú
chuī fèng
chuī huáng
chuī hǒu
chuī hū
chuī luó
chuī zhì
chuī suǒ
chuī yān
chuī chuī
chuī jìng
chuī shuā
chuī xū
chuī fēng
chuī dàng
chuī ǒu
chuī hún
chuī tái
chuī mào
chuī léi
chuī líng
chuī xū
chuī bò
chuī chàng
chuī sòng
chuī jī
chuī chén
chuī fā
chuī zǐ
chuī jīn
chuī sàn
chuī fú
chuī yún
chuī chí
chuī tóng
chuī xiāo
chuī guǎn
chuī jī
chuī yù
chuī wàn
chuī gǔ
chuī zòu
chuī biān
chuī nòng
chuī téng
chuī lún
chuī shào
chuī méi
chuī xǔ
chuī qiú
chuī xī
chuī tán
chuī pěng
chuī dòng
chuī máo
chuī yáng
chuī shǒu
chuī shà
chuī chún
chuī hǔ
chuī pāi
chuī huā
chuī da
chuī lǜ
chuī tǒng
chuī shā
chuī huǒ
chuī huī
chuī yè
chuī rǔ
chuī jiǎo
chuī sù
chuī líng
chuī dí
chuī jiā
chuī dēng
chuī yú
chuī jī
chuī lè
chuī guǎn
chuī shēng
chuī qiāng
chuī zhú
⒈ 道家所谓呼吸吐纳之术。参见“吹嘘”。
引《庄子·刻意》:“吹呴呼吸!吐故纳新,熊经鸟申,为寿而已矣。”
成玄英疏:“吹,冷呼而吐故;呴,暖吸而纳新……斯皆导引神气,以养形魂,延年之道,驻形之术。”
《淮南子·精神训》:“吹呴呼吸,吐故内新。”
汉王充《论衡·道虚》:“食气者必谓吹呴呼吸,吐故纳新也。”
吹chuī(1)(动)合拢嘴用力吐气:~口哨。(2)(动)空气流动:风~雨打。(3)(动)说大话:~牛。(4)(形)事情失败:这事~了。
呴读音:xǔ,hǒu,gòu[ hǒu ]1. 古同“吼”。