chuī sàn
chuī wàn
chuī chún
chuī pěng
chuī da
chuī bò
chuī shēng
chuī xiāo
chuī fēng
chuī téng
chuī jiǎo
chuī yān
chuī shā
chuī fú
chuī tóng
chuī hū
chuī xū
chuī huǒ
chuī shǒu
chuī huī
chuī yún
chuī niú
chuī zǐ
chuī líng
chuī tǒng
chuī jìng
chuī jī
chuī lún
chuī yáng
chuī luó
chuī yè
chuī rǔ
chuī shào
chuī shà
chuī dàng
chuī yú
chuī líng
chuī dēng
chuī suǒ
chuī ǒu
chuī huā
chuī biān
chuī dòng
chuī hǔ
chuī chàng
chuī dí
chuī chuī
chuī fèng
chuī chén
chuī qiú
chuī máo
chuī hǒu
chuī zhì
chuī sù
chuī gǔ
chuī guǎn
chuī jī
chuī sòng
chuī chí
chuī zòu
chuī léi
chuī shuā
chuī lǜ
chuī hún
chuī yù
chuī pāi
chuī xǔ
chuī lè
chuī jī
chuī zhú
chuī nòng
chuī méi
chuī jiā
chuī fā
chuī xī
chuī xū
chuī qiāng
chuī jīn
chuī huáng
chuī tán
chuī guǎn
chuī mào
chuī tái
⒈ 吹军号、擂鼓。比喻夸大宣传。
引鲁迅《二心集·对于左翼作家联盟的意见》:“那时候我的敌军是专事于吹擂,不务于招兵练将的。”
鲁迅《书信集·致杨霁云》:“至于周作人之诗,其实是还藏些对于现状的不平的,但太隐晦,已为一般读者所不憭,加以吹擂太过,附和不完,致使大家觉得讨厌了。”
吹军号、擂鼓。
吹chuī(1)(动)合拢嘴用力吐气:~口哨。(2)(动)空气流动:风~雨打。(3)(动)说大话:~牛。(4)(形)事情失败:这事~了。
擂读音:léi,lèi[ léi ]1. 研磨:擂成细末。
2. 打:擂鼓。自吹自擂。