chuī da
chuī pāi
chuī yún
chuī jiā
chuī fēng
chuī qiú
chuī méi
chuī hǔ
chuī xǔ
chuī tái
chuī guǎn
chuī lǜ
chuī mào
chuī jīn
chuī chí
chuī fèng
chuī hún
chuī biān
chuī sàn
chuī lún
chuī dí
chuī dòng
chuī huǒ
chuī ǒu
chuī yáng
chuī wàn
chuī pěng
chuī zǐ
chuī chuī
chuī qiāng
chuī fú
chuī dàng
chuī shà
chuī zhú
chuī fā
chuī jī
chuī jī
chuī yù
chuī yú
chuī léi
chuī téng
chuī jiǎo
chuī zòu
chuī xī
chuī xiāo
chuī bò
chuī guǎn
chuī shào
chuī líng
chuī sù
chuī chàng
chuī líng
chuī jìng
chuī xū
chuī máo
chuī dēng
chuī huáng
chuī yè
chuī lè
chuī sòng
chuī tǒng
chuī gǔ
chuī tóng
chuī rǔ
chuī huī
chuī tán
chuī suǒ
chuī shēng
chuī yān
chuī niú
chuī zhì
chuī shǒu
chuī nòng
chuī chún
chuī xū
chuī hǒu
chuī hū
chuī shā
chuī huā
chuī jī
chuī chén
chuī shuā
chuī luó
⒈ 吹奏篪管。篪,古代管乐器,形如笛,有八孔。
引《诗·小雅·何人斯》:“伯氏吹壎,仲氏吹篪。”
《史记·范雎蔡泽列传》:“﹝伍子胥﹞鼓腹吹篪,乞食於吴市。”
后世行乞或相沿吹篪。 北魏杨衒之《洛阳伽蓝记·法云寺》:“琛令朝云假为贫嫗,吹篪而乞。”
吹chuī(1)(动)合拢嘴用力吐气:~口哨。(2)(动)空气流动:风~雨打。(3)(动)说大话:~牛。(4)(形)事情失败:这事~了。
篪读音:chí篪chí(1)(名)古代一种竹制管乐器;形状象笛子;有八孔。(2)泛指吹管乐器。《洛阳伽蓝记》:快马健儿;不知老妪吹篪。