chuī ǒu
chuī dàng
chuī shēng
chuī chí
chuī líng
chuī yān
chuī tǒng
chuī tóng
chuī jī
chuī jīn
chuī xū
chuī shā
chuī hǒu
chuī sòng
chuī fèng
chuī chún
chuī shà
chuī zòu
chuī léi
chuī xiāo
chuī jī
chuī bò
chuī xī
chuī lún
chuī zǐ
chuī huǒ
chuī huā
chuī shǒu
chuī hǔ
chuī luó
chuī shuā
chuī biān
chuī chén
chuī chàng
chuī fú
chuī tán
chuī suǒ
chuī niú
chuī téng
chuī wàn
chuī guǎn
chuī da
chuī yún
chuī rǔ
chuī pěng
chuī shào
chuī líng
chuī dēng
chuī yú
chuī sù
chuī jìng
chuī hū
chuī fā
chuī yù
chuī dòng
chuī fēng
chuī dí
chuī mào
chuī jiā
chuī xǔ
chuī sàn
chuī pāi
chuī yáng
chuī yè
chuī guǎn
chuī máo
chuī gǔ
chuī huī
chuī zhú
chuī jiǎo
chuī tái
chuī hún
chuī nòng
chuī huáng
chuī lè
chuī jī
chuī lǜ
chuī xū
chuī qiú
chuī qiāng
chuī méi
chuī chuī
chuī zhì
⒈ 吹嘘,说大话。
引杨朔《分水岭》:“这回进山,当官的瞎吹唬,说什么要把解放军一网打尽,谁知净爬大山,个个累得呲牙咧嘴,连解放军的屁味也闻不上。”
杨朔《洗兵马》上卷三:“﹝高金榜﹞一路对人吹唬说他当年吃的什么,穿的什么……连皇帝也不如他。”
⒉ 方言。大声训斥。
引徐光耀《平原烈火》二一:“战士们哄哄哄高兴的乱说笑起来, 刘一萍猛然吹唬道:‘嚷嚷什么!’”
郭光《仅仅是开始》二:“有时刘长水被别人吹唬了几句,便向他身上出气。”
吹chuī(1)(动)合拢嘴用力吐气:~口哨。(2)(动)空气流动:风~雨打。(3)(动)说大话:~牛。(4)(形)事情失败:这事~了。
唬读音:hǔ,xià[ hǔ ]1. 威吓(
):虚张声势是唬不住人的。2. 蒙混,蒙哄:用流言唬人。