chuī chén
chuī máo
chuī téng
chuī xiāo
chuī jiǎo
chuī huáng
chuī lè
chuī yān
chuī huā
chuī pāi
chuī zǐ
chuī ǒu
chuī gǔ
chuī sàn
chuī sù
chuī mào
chuī yáng
chuī tóng
chuī hū
chuī hǒu
chuī shēng
chuī fā
chuī qiāng
chuī dàng
chuī rǔ
chuī jiā
chuī shà
chuī yún
chuī guǎn
chuī fēng
chuī jīn
chuī chún
chuī fèng
chuī hún
chuī shā
chuī huǒ
chuī xū
chuī zhì
chuī jìng
chuī sòng
chuī jī
chuī xǔ
chuī qiú
chuī da
chuī wàn
chuī yú
chuī shǒu
chuī guǎn
chuī dòng
chuī chuī
chuī jī
chuī xū
chuī fú
chuī yè
chuī dí
chuī tái
chuī líng
chuī nòng
chuī luó
chuī biān
chuī zòu
chuī léi
chuī yù
chuī bò
chuī dēng
chuī chí
chuī shào
chuī niú
chuī hǔ
chuī líng
chuī jī
chuī tǒng
chuī shuā
chuī xī
chuī pěng
chuī huī
chuī lǜ
chuī chàng
chuī lún
chuī méi
chuī zhú
chuī tán
chuī suǒ
xún máo
shù máo
nì máo
héng máo
mǐ máo
kūn máo
cuì máo
biān máo
líng máo
fān máo
yè máo
niú máo
pí máo
bìn máo
qí máo
sōng máo
dà máo
cuì máo
qí máo
zōng máo
shuā máo
shuāng máo
qiǎn máo
tuō máo
shū máo
zhà máo
cū máo
tuǐ máo
xiān máo
tóu máo
jié máo
xiù máo
pī máo
bái máo
liǎo máo
bān máo
xiān máo
tián máo
mián máo
hàn máo
líng máo
guī máo
jiàn máo
jīn máo
lǜ máo
yī máo
háo máo
hàn máo
rán máo
shēng máo
róng máo
é máo
é máo
xī máo
méi mao
dì máo
zhū máo
qún máo
dā máo
diào máo
jìng máo
yǔ máo
xīng máo
yáng máo
xuě máo
tuó máo
hóng máo
fēng máo
bù máo
fā máo
bān máo
dǐng máo
cuì máo
zhà máo
shuāng máo
wèi máo
shāo máo
xiǎo máo
fèng máo
rǒng máo
gàn máo
zhēn máo
shān máo
ér máo
cū máo
zhuī máo
yàn máo
cī máo
cóng máo
fù máo
cháng máo
zōng máo
lóng máo
zōng máo
gēn máo
xiōng máo
zōng máo
xī máo
hóng máo
fēng máo
lā máo
tù máo
cuì máo
quán máo
xuè máo
lián máo
yīn máo
huì máo
diān máo
jié máo
gāng máo
xián máo
huáng máo
hán máo
fán máo
quán máo
liè máo
tǔ máo
huàn máo
sān máo
biǎn máo
chuī máo
bí máo
xì máo
hè máo
zhū máo
xì máo
yǔ máo
shà máo
xuán máo
lǜ máo
èr máo
tāi máo
háo máo
xǐ máo
bù máo
jī máo
diāo máo
xià máo
⒈ 比喻事情易为,不费大力气。
引《韩非子·内储说下》:“去仲尼犹吹毛耳。”
唐司空图《成均讽》:“龟山远蔽,迷津则原类吹毛;《鱼藻》陈规,式宴则唯思在镐。”
⒉ 形容刀剑锋利,吹毛可断。
引唐李颀《崔五六图屏风各赋一物得乌孙佩刀》诗:“乌孙腰间佩两刀,刃可吹毛锦为带。”
唐杜甫《喜闻官军已临贼境二十韵》:“锋先衣染血,骑突剑吹毛。”
仇兆鳌注:“旧注:‘《吴越春秋》:“干将之剑,能决吹毛游尘。”
’考本书无此语。” 宋司马光《留别东郡诸僚友》诗:“岂徒丰狱吹毛利,兼有秦臺照胆明。”
元王实甫《丽春堂》第二折:“这剑比那太阿无光,鏌鎁无神,臣闕无威。你可休将他小覷的轻微不贵,端的个有吹毛风力。”
⒊ 见“吹毛求疵”。
比喻很容易,不须费力气。
吹chuī(1)(动)合拢嘴用力吐气:~口哨。(2)(动)空气流动:风~雨打。(3)(动)说大话:~牛。(4)(形)事情失败:这事~了。
毛读音:máo毛máo(1)(名)动植物的皮上所生的丝状物;鸟类的羽毛:羽~|羊~|枇杷树叶子上有许多细~。(2)(名)东西上长的霉:馒头放久了就要长~。(3)(形)粗糙;还没有加工的:~坯|~铁。(4)(形)不纯净的:~利|~重。(5)(形)小:~孩子。(6)(动)指货币贬值:钱~了。(7)(Máo)姓。毛máo(1)(形)做事粗心;不细致:~手~脚。(2)惊慌:心里直发~。(3)(动)〈方〉发怒;发火。毛máo(名)一圆的十分之一;角。