kǒng jiào
kǒng hào
kǒng bì
kǒng yǎn
kǒng miào
kǒng míng
kǒng táng
kǒng xiū
kǒng jí
kǒng dé
kǒng dào
kǒng cuì
kǒng wǔ
kǒng hú
kǒng zhōu
kǒng jiē
kǒng miào
kǒng jí
kǒng xíng
kǒng lǎo
kǒng chì
kǒng jué
kǒng niǎo
kǒng yīn
kǒng shì
kǒng lì
kǒng xià
kǒng mào
kǒng kǒu
kǒng xiū
kǒng shuò
kǒng yuē
kǒng xié
kǒng yàn
kǒng fù
kǒng mén
kǒng wǔ
kǒng jí
kǒng jī
kǒng mò
kǒng yàn
kǒng dǐng
kǒng zāng
kǒng duō
kǒng jiē
kǒng fāng
kǒng fù
kǒng shū
kǒng luán
kǒng jiā
kǒng rén
kǒng què
kǒng xué
kǒng mèng
kǒng jiān
kǒng zhāng
kǒng zēng
kǒng dòng
kǒng qiáo
kǒng zūn
kǒng zhào
kǒng jìng
kǒng wéi
kǒng gōng
kǒng xí
kǒng xiōng
kǒng guī
kǒng mù
kǒng qiào
kǒng lín
kǒng zhāo
kǒng róng
kǒng xì
kǒng zǐ
kǒng shèng
kǒng gài
kǒng jiǎ
kǒng dān
kǒng wēi
kǒng xuān
kǒng yóu
kǒng rèn
kǒng zhèng
kǒng zuǒ
kǒng yáo
kǒng huái
kǒng shí
kǒng zhāng
kǒng fǔ
kǒng jiāo
kǒng jiù
kǒng láo
kǒng cuì
kǒng yán
kǒng zhí
kǒng yáng
kǒng qún
kǒng yè
táo jí
tiān jí
sì jí
xiǎn jí
cí jí
jīng jí
fán jí
kè jí
zhǐ jí
shù jí
dān jí
chè jí
tú jí
gǒu jí
jī jí
gǎn jí
chái jí
wéi jí
jīng jí
yōu jí
jìn jí
wēi jí
kùn jí
luán jí
bái jí
jí jí
bào jí
jiǎn jí
shè jí
qiū jí
qí jí
huáng jí
cǎn jí
chè jí
dà jí
cóng jí
jiǔ jí
huái jí
gěng jí
hāo jí
lí jí
kōng jí
cóng jí
yán jí
gē jí
kǒng jí
chǔ jí
chuí jí
cháng jí
liè jí
zhān jí
gōu jí
zuǒ jí
èr jí
cǎo jí
shā jí
⒈ 很紧急;很急迫。
引《诗·小雅·采薇》:“岂不日戒, 玁狁孔棘。”
郑玄笺:“孔,甚也;棘,急也。”
宋王应麟《困学纪闻·考史五》:“边事孔棘,御史有疏云:‘虏虽强,而必亡之势已见。’”
清王士禛《池北偶谈·谈献二·亓韩》:“王事孔棘,且君命不宿於家,不可以弟故迟君命。”
章炳麟《军政府讨满洲檄》:“我国民伯叔兄弟,亦既烛其奸慝弗为惑乱,以胡寇孔棘之故,惟奋起逐北,摧其巢穴,以为中华种族请命。”
⒉ 艰危;困窘。
引南朝梁沉约《郊居赋》:“伊皇祖之弱辰,逢时艰之孔棘。”
宋叶适《梁父吟》:“喟余生之孔棘兮,邈不及夫七十二君。”
明李沂《湾头虎》诗:“朝逐虎,暮逐虎,逐虎不得官长怒。穷民孔棘,匪惟伊虎之故。”
孔kǒng(1)(名)洞;窟窿;眼儿:鼻~|毛~|这座石桥有七个~。(2)〈方〉量词;用于窑洞:一~土窑。(3)(Kǒnɡ)姓。
棘读音:jí棘jí(1)(名)酸枣树,落叶灌木。有刺,果小味酸。种子供药用,治神经衰弱等。树可作嫁接大枣树的砧木。(2)带刺草木的通称。 (3)刺;扎