tiáo dǐng
liè dǐng
diàn dǐng
xiū dǐng
yīn dǐng
zhí dǐng
ná dǐng
rǎn dǐng
jīn dǐng
sī dǐng
hé dǐng
kuī dǐng
hú dǐng
huáng dǐng
lá dǐng
qiān dǐng
dān dǐng
yù dǐng
xīn dǐng
xiǎng dǐng
yīn dǐng
kuāng dǐng
jìn dǐng
pán dǐng
kǒng dǐng
hàn dǐng
fèi dǐng
shì dǐng
chán dǐng
lóng dǐng
shí dǐng
chóng dǐng
fēn dǐng
shāng dǐng
qiè dǐng
liáng dǐng
gào dǐng
xuān dǐng
gān dǐng
wèi dǐng
chán dǐng
xià dǐng
fén dǐng
fù dǐng
dìng dǐng
chēng dǐng
guān dǐng
láo dǐng
wǎ dǐng
wèi dǐng
xià dǐng
qiān dǐng
zhuàn dǐng
hè dǐng
wǔ dǐng
xíng dǐng
zhōng dǐng
zhōu dǐng
hóng dǐng
rán dǐng
chán dǐng
rèn dǐng
wèn dǐng
míng dǐng
huái dǐng
wén dǐng
bǎo dǐng
hū dǐng
wáng dǐng
cuàn dǐng
pò dǐng
yú dǐng
guī dǐng
péi dǐng
shì dǐng
zhé dǐng
jiǔ dǐng
yuán dǐng
shèng dǐng
bǔ dǐng
gāng dǐng
gàn dǐng
fāng dǐng
yán dǐng
yí dǐng
tái dǐng
chán dǐng
shén dǐng
zhēn dǐng
páo dǐng
niú dǐng
yàn dǐng
yào dǐng
sān dǐng
lú dǐng
fù dǐng
xuán dǐng
xǐ dǐng
⒈ 西周中期青铜器。高二尺,围四尺,深九寸,款足作牛首形。原器已亡,今仅存铭文四百零三字。记周王对曶的策命, 曶与其他贵族进行奴隶交易和诉讼事。见清阮元《积古斋钟鼎彝器款识》卷四。
西周青铜器。原器已佚,今仅存铭文拓本。记周王对曶的策命、曶和其他贵族进行的交易、诉讼等事项。曶鼎铭文对研究西周社会历史具有重要价值。
1. 古通“忽”(a.迅速:“曶如神。”b.忽略;忽视:“时人皆曶之。”c.极微小的数量单位)。
2. 古同“旸”。
3. 古剑名。
鼎读音:dǐng鼎dǐng(1)(名)古代煮东西用的器物;三足两耳:钟~。(2)(副)正当、 正在:~盛。