fěi pì
fěi zhí
fěi liú
fěi sì
fěi sì
fěi kū
fěi huáng
fěi yí
fěi bān
fěi dào
fěi fěi
fěi huāng
fěi yí
fěi cún
fěi dú
fěi jiě
fěi huò
fěi wéi
fěi tā
fěi xí
fěi bāng
fěi zhǐ
fěi nì
fěi rén
fěi liè
fěi lèi
fěi é
fěi jì
fěi shí
fěi mín
fěi rú
fěi xué
fěi qiǎn
fěi tú
fěi pì
fěi yí
fěi huáng
fěi qīn
fěi tè
fěi yíng
fěi shí
fěi bāng
fěi jūn
fěi shǒu
fěi nán
fěi wéi
fěi sè
fěi bīng
fěi gōng
fěi báo
fěi fú
fěi dǎng
fěi xiè
fěi chì
fěi chén
fěi gùn
sī tú
qiān tú
liè tú
péng tú
cháng tú
gōng tú
yōu tú
bǎo tú
bīn tú
diào tú
mén tú
pàn tú
shú tú
kè tú
zī tú
cháng tú
yāng tú
dǎng tú
yǐ tú
qiú tú
xíng tú
bìng tú
yǔ tú
bào tú
dǔ tú
zhào tú
chǒu tú
zhēng tú
fǎ tú
dào tú
zhǎng tú
dì tú
liáo tú
yǐ xǐ
wáng tú
qǐ tú
zuò tú
mǎ tú
cóng tú
zhí tú
chú tú
pǐ tú
jùn tú
jiǔ tú
zhí tú
chái tú
jiào tú
shī tú
chū tú
lì tú
fū tú
zāo tú
qián tú
bái tú
zú tú
zōu tú
xiāo tú
pǐ tú
nì tú
kuáng tú
shēng tú
è tú
liú tú
qún tú
mí tú
dǎi tú
luàn tú
fàn tú
guǎ tú
jǐn tú
chán tú
sú tú
qí tú
bù tú
fěi tú
dá tú
zuǒ tú
sēng tú
dǎng tú
lún tú
lín tú
kūn tú
máo tú
jué tú
jiān tú
diàn tú
liè tú
sī tú
yǔ tú
xiāo tú
jiā tú
fán tú
yǐn tú
zhě tú
xíng tú
diāo tú
bēn tú
xiōng tú
gùn tú
gāo tú
qíng tú
láo tú
zhēng tú
gāi tú
báo tú
mén tú
wú tú
xiá tú
xué tú
qiáng tú
xī tú
dào tú
gōng tú
nà tú
zī tú
bó tú
dēng tú
fēi tú
匪徒fěitú
(1) 盗匪;强盗
(好工具.)英bandit⒈ 非徒。不仅;不但。
引南朝梁任昉《启萧太傅固辞夺礼》:“是知孝治所被,爰至无心,锡类所及,匪徒教义。”
唐欧阳詹《德胜颂》之一:“昔人食土,今我飫粱,匪徒我飫粱,鰥寡千箱。”
明王守仁《大学问》卷二六:“思吾师之教平易切实,而圣智神化之机,固已跃然,不必更为别説,匪徒惑人,祇以自误无益也。”
潘飞声《移居横浜桥》诗之二:“匪徒飫家人,亦可款朋友。”
⒉ 行为不正的坏人。
引清黄钧宰《金壶浪墨·王廉访》:“更恐无赖匪徒,渐生内地。”
《二十年目睹之怪现状》第四五回:“罗荣统委实不孝,有一年结交了几个匪徒,谋弑其母。”
⒊ 强盗。
引唐司空图《复安南碑》:“匪徒封离授首,三十六之种落迎降。”
太平天囯倦圃野老《庚癸纪略》:“二十九日,塘路或有往来者,然一遇匪徒,人船俱失。”
⒋ 危害人民的反动派或坏分子。
引峻青《黎明的河边》:“他们坚持在烟潍公路两侧,打汽车,割电线,袭击还乡团匪徒,严重地威胁着敌人的运输线。”
郭小川《投入火热的斗争》:“带着凶器和电台的特务匪徒在黑夜中暗暗降落。”
泛称为非做歹,行为不当的人。
如:「掳人勒索的匪徒,真是泯灭良知,令人发指。」
匪fěi(1)(名)强盗:~巢|~患|~军|~穴。(2)(副)〈书〉非。
徒读音:tú徒tú(1)(形)空的;没有凭借的:~劳。(2)(副)表示除此之外没有别的;仅仅:~留。(3)(副)徒然:~自惊扰。(4)(名)徒弟;学生。(5) 姓。徒tú(1)(名)信仰某种宗教的人:教~。(2)(名)同一派系的人(含贬义):暴~。(3)(名)人(含贬义):好色之~。(4)(名)徒刑。