zú gēng
zú shù
zú zǐ
zú lì
zú bīng
zú sàng
zú pò
zú jù
zú ér
zú nú
zú kū
zú shì
zú zǎi
zú èr
zú nián
zú liè
zú ěr
zú shèng
zú suì
zú shǐ
zú bào
cù cù
zú zhà
zú rán
zú yè
zú tú
zú jí
zú lǜ
zú wǔ
zú dú
zú wǔ
zú cháng
zú shǐ
zuǒ tú
zhí tú
zhě tú
mén tú
diào tú
mén tú
zhēng tú
qiān tú
pǐ tú
cháng tú
lún tú
dǔ tú
xiá tú
zhēng tú
jùn tú
shú tú
gāo tú
è tú
yōu tú
dǎng tú
cóng tú
fán tú
zhí tú
pǐ tú
nì tú
xíng tú
qián tú
kè tú
zāo tú
sēng tú
xué tú
wú tú
qí tú
fǎ tú
dào tú
dǎi tú
qiú tú
zōu tú
jiào tú
liè tú
bǎo tú
bù tú
yǐn tú
zhǎng tú
wáng tú
xíng tú
guǎ tú
mí tú
xiāo tú
jǐn tú
gāi tú
kuáng tú
sī tú
qíng tú
bào tú
chū tú
zhào tú
bēn tú
láo tú
sú tú
fàn tú
jiǔ tú
nà tú
gùn tú
liè tú
diàn tú
jué tú
zī tú
luàn tú
báo tú
yǔ tú
zuò tú
yǐ xǐ
fēi tú
péng tú
bó tú
xiōng tú
dào tú
dá tú
xī tú
yǐ tú
diāo tú
pàn tú
chán tú
mǎ tú
cháng tú
xiāo tú
bīn tú
yǔ tú
bái tú
jiān tú
dǎng tú
qiáng tú
lì tú
chǒu tú
kūn tú
zī tú
dēng tú
zú tú
yāng tú
dì tú
qún tú
gōng tú
liú tú
fěi tú
liáo tú
shī tú
chái tú
máo tú
sī tú
chú tú
jiā tú
qǐ tú
gōng tú
fū tú
bìng tú
lín tú
shēng tú
⒈ 徒众;兵众。
引《庄子·达生》:“夫畏涂者,十杀一人,则父子兄弟相戒也,必盛卒徒而后敢出焉,不亦知乎!”
成玄英疏:“强盛卒伍,多结徒伴,斟量平安,然后敢去。”
唐元稹《授牛元翼深冀州节度使制》:“尔之部曲,即镇之卒徒。”
清俞樾《茶香室续钞·张循王老卒》:“募紫衣吏,轩昂閒雅,若书司客将者十数辈,卒徒百人。”
⒉ 服劳役的人;差役。
引汉桓宽《盐铁论·复古》:“卒徒衣食县官,作铸铁器,给用甚众,无妨於民。”
《后汉书·梁统传》:“发属县卒徒,缮修楼观,数年乃成。”
《二刻拍案惊奇》卷二十:“只见起初同来这个公吏,手执一符,引着卒徒数百,多像衙门执事人役。”
清王士禛《池北偶谈·忠勤公黔志列传》:“水涨,有巨木阁滩头, 朝(张朝 )、 之屏(王之屏 )先卒徒入水,掀拨巨木,溺死。”
1. 兵:士卒。小卒。兵卒。
2. 旧称差役:走卒。
3. 死亡:病卒。生卒年月。
4. 完毕,终了:卒岁(度过一年)。卒业(毕业)。
5. 终于:卒胜敌军。
徒读音:tú徒tú(1)(形)空的;没有凭借的:~劳。(2)(副)表示除此之外没有别的;仅仅:~留。(3)(副)徒然:~自惊扰。(4)(名)徒弟;学生。(5) 姓。徒tú(1)(名)信仰某种宗教的人:教~。(2)(名)同一派系的人(含贬义):暴~。(3)(名)人(含贬义):好色之~。(4)(名)徒刑。