yāng tú
xī tú
jǐn tú
xíng tú
gāi tú
diàn tú
mí tú
fǎ tú
diāo tú
qiān tú
gùn tú
qiáng tú
gōng tú
liú tú
xiōng tú
lì tú
zhēng tú
qiú tú
dēng tú
xiá tú
sēng tú
dá tú
yǔ tú
zhí tú
zī tú
pàn tú
bìng tú
qíng tú
qǐ tú
bái tú
shī tú
fēi tú
dǎng tú
mén tú
chū tú
qún tú
jiào tú
sú tú
chán tú
bǎo tú
mǎ tú
dào tú
bīn tú
lún tú
gōng tú
yāng tú
dì tú
fán tú
yǔ tú
zhě tú
zú tú
péng tú
sī tú
pǐ tú
wáng tú
zōu tú
bù tú
jiā tú
dào tú
shēng tú
cóng tú
xué tú
gāo tú
cháng tú
jiǔ tú
wú tú
pǐ tú
fàn tú
luàn tú
jiān tú
cháng tú
chái tú
zhǎng tú
zhào tú
kūn tú
fū tú
liè tú
liáo tú
sī tú
qí tú
qián tú
jùn tú
guǎ tú
xíng tú
nà tú
zuò tú
bó tú
zhí tú
báo tú
è tú
chǒu tú
kuáng tú
bào tú
yǐn tú
chú tú
zī tú
dǎng tú
yǐ tú
dǎi tú
zhēng tú
zuǒ tú
nì tú
mén tú
yǐ xǐ
diào tú
lín tú
máo tú
kè tú
xiāo tú
láo tú
fěi tú
xiāo tú
dǔ tú
yōu tú
zāo tú
jué tú
bēn tú
liè tú
shú tú
⒈ 犹吾徒。古代西南少数民族语。
引《后汉书·南蛮传》:“﹝蛮夷﹞名渠帅曰精夫,相呼为姎徒。”
古代妇女自称。
徒读音:tú徒tú(1)(形)空的;没有凭借的:~劳。(2)(副)表示除此之外没有别的;仅仅:~留。(3)(副)徒然:~自惊扰。(4)(名)徒弟;学生。(5) 姓。徒tú(1)(名)信仰某种宗教的人:教~。(2)(名)同一派系的人(含贬义):暴~。(3)(名)人(含贬义):好色之~。(4)(名)徒刑。