qiú zhí
qiú shān
qiú jí
qiú láo
qiú chē
qiú yǐn
qiú nú
qiú zhí
qiú fàn
qiú dì
qiú jì
qiú jiě
qiú jìn
qiú zhì
qiú tú
qiú xì
qiú mìng
qiú niú
qiú shā
qiú suǒ
qiú yī
qiú zhì
qiú lǔ
qiú lù
qiú rén
qiú suǒ
qiú liáng
qiú jū
qiú lóng
qiú shǒu
qiú fú
qiú shì
zhēng tú
qiān tú
liáo tú
dào tú
bù tú
chú tú
wáng tú
chū tú
láo tú
fàn tú
qiáng tú
báo tú
pǐ tú
diàn tú
chán tú
bái tú
cháng tú
nà tú
jiā tú
cháng tú
yǔ tú
cóng tú
sēng tú
bìng tú
zī tú
máo tú
kè tú
dǎng tú
gōng tú
zhí tú
zuò tú
xī tú
shú tú
dǔ tú
guǎ tú
yǐ xǐ
zāo tú
liè tú
zhě tú
zhēng tú
lì tú
wú tú
xíng tú
luàn tú
xué tú
gāo tú
xiāo tú
xiōng tú
lún tú
dì tú
sú tú
kūn tú
shēng tú
xiá tú
xiāo tú
lín tú
bǎo tú
bēn tú
liè tú
dào tú
yǐn tú
dá tú
fǎ tú
sī tú
gùn tú
yāng tú
jiào tú
jùn tú
gōng tú
dēng tú
péng tú
dǎi tú
qián tú
chǒu tú
nì tú
dǎng tú
qǐ tú
fěi tú
bīn tú
zhǎng tú
mén tú
diào tú
pàn tú
jiǔ tú
yōu tú
pǐ tú
zuǒ tú
zhí tú
shī tú
qí tú
qíng tú
zī tú
mí tú
jǐn tú
liú tú
bó tú
jué tú
bào tú
gāi tú
kuáng tú
zhào tú
sī tú
fū tú
diāo tú
fán tú
qún tú
mǎ tú
chái tú
zōu tú
qiú tú
xíng tú
fēi tú
jiān tú
mén tú
yǔ tú
zú tú
è tú
yǐ tú
囚徒qiútú
(1) 犯人
英convict;prisoner⒈ 囚犯。
引《史记·大宛列传》:“赦囚徒材官。”
唐范摅《云溪友议·杂嘲戏》:“六衙按覆囚徒。”
《元史·世祖纪二》:“具盗贼、囚徒起数,月申省部。”
《说唐》第二六回:“咬金、俊达载着钱粮,随着许多囚徒,一齐过去。”
何洛《冲出黑暗的牢笼》诗:“囚徒,时代的囚徒,我们并不犯罪;我们都从火线上捕来,从那阶级斗争火线上捕来。囚徒,不是囚徒,是俘虏。”
关在监狱的人犯。
如:「这些重刑犯的囚徒必须戴上脚镣。」
囚qiú(1)(动)囚禁:被~。(2)(名)囚犯:死~。
徒读音:tú徒tú(1)(形)空的;没有凭借的:~劳。(2)(副)表示除此之外没有别的;仅仅:~留。(3)(副)徒然:~自惊扰。(4)(名)徒弟;学生。(5) 姓。徒tú(1)(名)信仰某种宗教的人:教~。(2)(名)同一派系的人(含贬义):暴~。(3)(名)人(含贬义):好色之~。(4)(名)徒刑。