mí xìn
mí huò
mí guó
mí zhèn
mí wàng
mí liàn
mí zhì
mí yáng
mí sāi
mí ní
mí duó
mí mì
mí zhuó
mí shān
mí deng
mí qiào
mí guǎi
mí hū
mí duàn
mí àn
mí wù
mí zuì
mí dùn
mí lǐ
mí wǎng
mí yún
mí huáng
mí hūn
mí xiāng
mí tú
mí xīn
mí mèi
mí bù
mí dào
mí xì
mí guǐ
mí wǎng
mí zhàng
mí jūn
mí huàn
mí mò
mí wáng
mí zhēn
mí sī
mí yǔ
mí lí
mí xìng
mí cǎi
mí wù
mí màn
mí shí
mí sǐ
mí xuàn
mí zhōng
mí tú
mí yuè
mí zhì
mí yào
mí chī
mí sī
mí cuò
mí xíng
mí mèng
mí lí
mí xī
mí méng
mí miù
mí zōng
mí dēng
mí dié
mí jué
mí gǔ
mí fēng
mí huì
mí bèi
mí què
mí yǎn
mí àn
mí juàn
mí tóu
mí liú
mí shè
mí dàn
mí zhe
mí bài
mí chén
mí hún
mí wù
mí kuáng
mí hu
mí lù
mí fāng
mí miù
mí wán
mí chuān
mí huā
mí nì
mí xiāng
mí tú
mí niǎo
mí wù
mí máng
mí fù
mí kōng
mí rén
mí mèn
mí hú
mí háng
mí dǔn
mí zhuì
mí yí
mí shī
mí xī
mí mào
mí nì
mí bì
mí méng
mí tóng
mí cáng
mí qì
mí mí
mí xī
mí jìng
mí nǐ
mí jiàn
mí bèi
mí chán
mí zuì
mí àn
mí gōng
mí bāng
mí tuán
mí wǎng
mí hé
mí wù
mí yì
mí lóu
mí mín
mí yú
mí guān
mí tì
mí nòng
mí yān
mí fán
mí yòu
mí xī
mí chī
mí mò
mí yàng
mí mù
mí jīn
mí méng
mí zhí
mí luàn
mí ěr
mí dié
mí sī
mí máng
mí tiān
mí tāng
mí huò
mí xiàng
mí mèi
mí huí
mí lù
mí qíng
wáng tú
dá tú
yǐ xǐ
fū tú
sēng tú
fán tú
cóng tú
lún tú
lì tú
fǎ tú
jué tú
nì tú
dì tú
zuǒ tú
xíng tú
mén tú
gāi tú
nà tú
qiān tú
gùn tú
dǔ tú
zāo tú
qún tú
guǎ tú
zhǎng tú
bìng tú
báo tú
pǐ tú
qiú tú
zhě tú
gōng tú
shú tú
fēi tú
mén tú
kuáng tú
qián tú
mǎ tú
bái tú
bó tú
sī tú
zhēng tú
bǎo tú
lín tú
jǐn tú
è tú
zī tú
yāng tú
pǐ tú
fàn tú
chū tú
chái tú
xī tú
shēng tú
bù tú
diāo tú
fěi tú
chú tú
dǎng tú
qí tú
zuò tú
kūn tú
dēng tú
yǔ tú
dào tú
liú tú
shī tú
chǒu tú
bào tú
bēn tú
jiān tú
qǐ tú
yǔ tú
jiào tú
sī tú
mí tú
zhào tú
zú tú
xiōng tú
liáo tú
qíng tú
zhí tú
yōu tú
bīn tú
qiáng tú
xíng tú
diào tú
jiā tú
láo tú
máo tú
jùn tú
liè tú
dào tú
xiāo tú
cháng tú
zī tú
cháng tú
xiá tú
zhēng tú
pàn tú
dǎi tú
zōu tú
diàn tú
yǐn tú
gāo tú
gōng tú
dǎng tú
sú tú
péng tú
xué tú
wú tú
jiǔ tú
luàn tú
kè tú
liè tú
chán tú
zhí tú
xiāo tú
yǐ tú
⒈ 迷失正道的人。
引《敦煌变文集·维摩诘经讲经文》:“若非勤诱迷徒切,争得舟航嶮浪开。”
《敦煌变文集·佛说阿弥陀经讲经文》:“上从诸佛求真法,下化迷徒出苦津。”
迷mí(1)本义:(动)分辨不清;失去判断能力:(动)分辨不清;失去判断能力(2)(动)因对某人或某事物发生特殊爱好而沉醉:~恋。(3)(名)沉醉于某一事物的人:球~。(4)(动)使看不清;使迷惑;使陶醉:~航|~误|~宫。
徒读音:tú徒tú(1)(形)空的;没有凭借的:~劳。(2)(副)表示除此之外没有别的;仅仅:~留。(3)(副)徒然:~自惊扰。(4)(名)徒弟;学生。(5) 姓。徒tú(1)(名)信仰某种宗教的人:教~。(2)(名)同一派系的人(含贬义):暴~。(3)(名)人(含贬义):好色之~。(4)(名)徒刑。