xiá dí
xiá liè
xiá liè
xiá xuè
xiá fǎ
xiá wǔ
xiá mì
xiá shǎng
xiá yǔ
xiá shū
xiá wán
xiá màn
xiá jìn
xiá shòu
xiá liè
xiá fàn
xiá zhǔ
xiá rǎo
xiá yǐn
xiá nī
xiá ōu
xiá wěi
xiá xì
xiá tú
xiá shì
xiá wán
xiá shì
xiá xiè
xiá chǔ
xiá qià
xiá nì
xiá zhì
xiá xī
xiá xié
xiá sú
xiá ài
xī tú
zhēng tú
lún tú
dǎng tú
zī tú
chǒu tú
pàn tú
bù tú
xíng tú
fēi tú
sī tú
mí tú
lín tú
yāng tú
kuáng tú
zī tú
jiǔ tú
qián tú
xíng tú
zōu tú
chán tú
yǐ tú
luàn tú
liè tú
sú tú
sēng tú
diào tú
diāo tú
zhě tú
bìng tú
zhí tú
shēng tú
qún tú
láo tú
dǔ tú
diàn tú
zhēng tú
zuò tú
pǐ tú
dēng tú
cóng tú
bēn tú
mǎ tú
liè tú
yǔ tú
bào tú
yǐn tú
jǐn tú
gōng tú
kūn tú
mén tú
cháng tú
qiú tú
zhào tú
péng tú
è tú
qíng tú
wú tú
dì tú
bái tú
bīn tú
jùn tú
chú tú
jiào tú
lì tú
chū tú
xiōng tú
zhí tú
dá tú
jiān tú
cháng tú
qí tú
jiā tú
nì tú
dào tú
sī tú
zāo tú
xiá tú
liáo tú
mén tú
dǎi tú
jué tú
shī tú
liú tú
guǎ tú
gōng tú
bó tú
chái tú
fán tú
qǐ tú
báo tú
kè tú
wáng tú
fěi tú
yōu tú
xué tú
xiāo tú
yǔ tú
gùn tú
fū tú
pǐ tú
gāo tú
dǎng tú
fǎ tú
gāi tú
fàn tú
nà tú
zhǎng tú
dào tú
xiāo tú
qiān tú
zú tú
qiáng tú
bǎo tú
shú tú
máo tú
zuǒ tú
yǐ xǐ
指陪主人嬉戏凑趣[.好工具]的人。
⒈ 指陪主人嬉戏凑趣的人。
引《荀子·正论》:“今俳优、侏儒、狎徒詈侮而不鬭者,是岂鉅知见侮之为不辱哉!”
杨倞注:“狎,戏也。”
汉刘向《列女传·夏桀末喜》:“收倡优、侏儒、狎徒,能为奇伟戏者,聚之於旁。”
狎xiá(形)亲近而不庄重:~称|~昵。
徒读音:tú徒tú(1)(形)空的;没有凭借的:~劳。(2)(副)表示除此之外没有别的;仅仅:~留。(3)(副)徒然:~自惊扰。(4)(名)徒弟;学生。(5) 姓。徒tú(1)(名)信仰某种宗教的人:教~。(2)(名)同一派系的人(含贬义):暴~。(3)(名)人(含贬义):好色之~。(4)(名)徒刑。