qǐ tú
guǎ tú
nì tú
cháng tú
qiáng tú
pǐ tú
dǎi tú
dá tú
péng tú
qíng tú
zhǎng tú
fǎ tú
lín tú
sī tú
jué tú
xiāo tú
kūn tú
shú tú
sī tú
máo tú
bù tú
bǎo tú
chán tú
sú tú
xiāo tú
yōu tú
zī tú
gōng tú
yǐ tú
fěi tú
bái tú
bìng tú
liáo tú
sēng tú
chū tú
qiú tú
liè tú
fàn tú
cháng tú
zhě tú
zuò tú
dēng tú
zú tú
jiā tú
qiān tú
yǔ tú
bào tú
chú tú
mén tú
yǐ xǐ
fēi tú
xī tú
zī tú
pàn tú
è tú
xíng tú
lún tú
gōng tú
yāng tú
jiào tú
qián tú
pǐ tú
zuǒ tú
shī tú
láo tú
mí tú
xiá tú
lì tú
chǒu tú
qún tú
dì tú
xíng tú
bēn tú
jiǔ tú
jiān tú
mén tú
bīn tú
zōu tú
diàn tú
kuáng tú
nà tú
dào tú
gùn tú
liú tú
cóng tú
jùn tú
chái tú
zhēng tú
wáng tú
dào tú
diāo tú
dǎng tú
wú tú
dǎng tú
liè tú
báo tú
zhí tú
fán tú
zhēng tú
xué tú
fū tú
luàn tú
qí tú
bó tú
kè tú
zhí tú
zhào tú
zāo tú
dǔ tú
shēng tú
gāi tú
jǐn tú
xiōng tú
gāo tú
diào tú
yǐn tú
yǔ tú
mǎ tú
⒈ 僧人,僧众。
引清吴敏树《募建君山北渚亭湘灵庙引》:“咸丰初,寺燬於兵夷,为瓦砾场。会退菴居士建设敦善堂船局,改为洞庭龙君庙於此,吾衲徒幸得取资焉。”
衲nà(1)(动)补缀:百~衣|百~本。(2)(名)和尚穿的衣服;和尚用做自称:老~(老和尚)。
徒读音:tú徒tú(1)(形)空的;没有凭借的:~劳。(2)(副)表示除此之外没有别的;仅仅:~留。(3)(副)徒然:~自惊扰。(4)(名)徒弟;学生。(5) 姓。徒tú(1)(名)信仰某种宗教的人:教~。(2)(名)同一派系的人(含贬义):暴~。(3)(名)人(含贬义):好色之~。(4)(名)徒刑。