mí nì
mí guó
mí yáng
mí yǔ
mí guǐ
mí bì
mí tāng
mí huáng
mí àn
mí huò
mí guān
mí bāng
mí xiāng
mí àn
mí bèi
mí dǔn
mí yí
mí wǎng
mí miù
mí zhì
mí bèi
mí fù
mí sī
mí qì
mí kōng
mí hún
mí dào
mí cǎi
mí gōng
mí shān
mí lí
mí nǐ
mí xīn
mí yún
mí deng
mí yòu
mí wù
mí kuáng
mí máng
mí bài
mí miù
mí zuì
mí xī
mí sāi
mí chuān
mí qíng
mí mín
mí lù
mí zōng
mí yǎn
mí bù
mí wù
mí wán
mí juàn
mí méng
mí xìng
mí nòng
mí shī
mí gǔ
mí xì
mí dùn
mí wǎng
mí liàn
mí wǎng
mí mì
mí xiāng
mí xiàng
mí mèng
mí cuò
mí yào
mí tú
mí mèn
mí què
mí wáng
mí shí
mí háng
mí luàn
mí lí
mí niǎo
mí tóu
mí huò
mí mí
mí xìn
mí jué
mí wù
mí duó
mí duàn
mí zhèn
mí chén
mí dié
mí tú
mí zhōng
mí zhuì
mí jiàn
mí hú
mí àn
mí dié
mí wù
mí zhuó
mí wàng
mí mào
mí mèi
mí huàn
mí mò
mí lóu
mí tú
mí jūn
mí fán
mí xī
mí yuè
mí xī
mí tuán
mí lǐ
mí zhe
mí màn
mí sǐ
mí xuàn
mí cáng
mí jīn
mí liú
mí chán
mí máng
mí huì
mí chī
mí yì
mí méng
mí zhí
mí nì
mí zuì
mí méng
mí qiào
mí tóng
mí chī
mí yàng
mí tì
mí lù
mí guǎi
mí hū
mí mò
mí mù
mí zhàng
mí sī
mí huā
mí huí
mí jìng
mí tiān
mí zhì
mí xī
mí zhēn
mí sī
mí mèi
mí ěr
mí fāng
mí xíng
mí shè
mí rén
mí ní
mí yú
mí yān
mí fēng
mí dàn
mí hu
mí hé
mí hūn
mí dēng
mí wù
迷瞪mídeng
(1) 〈方〉心里迷惑
英bee infatuated;feel puzzled⒈ 亦作“迷登”。
⒉ 迷糊。
引陈建功《丹凤眼》:“辛小亮还是一副睡眼迷瞪的样子。”
柯岩《奇异的书简·美的追求者》:“迷瞪的女儿高兴得尖叫起来:‘ 韩叔叔,你怎么知道我老犯睏爱睡觉呢?’”
⒊ 心里迷惑;糊涂。
引柳青《铜墙铁壁》第十六章:“‘怎么个事哩?’ 石得富完全迷瞪住了。”
浩然《苍生》第八段:“这是因为路窄,天色还不太亮的过呢,还是由于刚才老二保根那一套让他似懂非懂的话,把他的心绪给搅迷登了呢?”
沉醉于一种事物。也作「迷登」。
迷mí(1)本义:(动)分辨不清;失去判断能力:(动)分辨不清;失去判断能力(2)(动)因对某人或某事物发生特殊爱好而沉醉:~恋。(3)(名)沉醉于某一事物的人:球~。(4)(动)使看不清;使迷惑;使陶醉:~航|~误|~宫。
瞪读音:dèng1.用力睁大(眼):他把眼睛都~圆了。
2.睁大眼睛注视,表示不满意:老秦~了她一眼,嫌她多嘴。