mí yàng
mí qiào
mí rén
mí jìng
mí juàn
mí hú
mí nòng
mí qíng
mí máng
mí tú
mí xìng
mí qì
mí zhí
mí àn
mí xiāng
mí zhàng
mí zuì
mí tiān
mí wù
mí mèng
mí fù
mí shè
mí lí
mí bèi
mí ní
mí bì
mí sī
mí miù
mí hé
mí yáng
mí jīn
mí xī
mí liàn
mí xiāng
mí bāng
mí hún
mí cǎi
mí wù
mí kuáng
mí wàng
mí fēng
mí yí
mí zhōng
mí tóng
mí lóu
mí nì
mí wán
mí chén
mí méng
mí zhuì
mí tuán
mí mì
mí guān
mí jué
mí duó
mí xì
mí deng
mí mèn
mí huàn
mí màn
mí lǐ
mí dié
mí mào
mí xuàn
mí tú
mí zhì
mí cuò
mí dǔn
mí bài
mí méng
mí wǎng
mí méng
mí yuè
mí dàn
mí chī
mí mín
mí sī
mí guǎi
mí hūn
mí hū
mí què
mí yì
mí sāi
mí mò
mí fán
mí zuì
mí wù
mí dùn
mí zhe
mí zhì
mí mèi
mí zōng
mí wǎng
mí bèi
mí mò
mí chán
mí nǐ
mí wù
mí kōng
mí shān
mí bù
mí gōng
mí sǐ
mí dēng
mí tì
mí yào
mí háng
mí wù
mí shī
mí duàn
mí mí
mí jiàn
mí huí
mí mèi
mí hu
mí miù
mí luàn
mí yān
mí xiàng
mí chuān
mí sī
mí huā
mí yǔ
mí niǎo
mí xìn
mí tóu
mí àn
mí máng
mí yòu
mí xī
mí wǎng
mí yún
mí wáng
mí yú
mí zhuó
mí lù
mí fāng
mí ěr
mí yǎn
mí zhēn
mí chī
mí nì
mí lù
mí dào
mí guó
mí huáng
mí guǐ
mí dié
mí jūn
mí àn
mí tú
mí mù
mí shí
mí xíng
mí tāng
mí xīn
mí huì
mí xī
mí lí
mí xī
mí huò
mí liú
mí gǔ
mí cáng
mí huò
mí zhèn
⒈ 迷惑失措。
引清蒲松龄《聊斋志异·三仙》:“及醒,红日已高,四顾并无院宇,主僕卧山谷中,大骇。见傍有一洞,水涓涓流。自讶迷惘。”
徐特立《科学化民族化大众化的文化教育》:“真正的科学就能够提高人民的自觉,非科学的东西就会加深人民的迷惘。”
碧野《大海风涛》一:“我初次踏上人生的征途,人海茫茫,哪里是指引航向的灯塔?我感到迷惘。”
⒉ 指蛊惑,使迷惑。
引《二十年目睹之怪现状》第二四回:“他无意中把狐仙得罪了,那狐仙便迷惘了他。”
⒊ 谓神经错乱失常。
引清吴下阿蒙《断袖篇·吕子敬秀才》:“吉安吕子敬秀才,嬖一美男韦国秀,国秀死, 吕哭之慟,遂至迷惘,浪游弃业。”
《清史稿·后妃传·太宗敏惠恭和元妃》:“上慟甚,一日忽迷惘,自午至酉始瘥。”
困惑而不知所措。
如:「年轻人要立志奋进,不能老陷于岁月的迷惘中。」
迷mí(1)本义:(动)分辨不清;失去判断能力:(动)分辨不清;失去判断能力(2)(动)因对某人或某事物发生特殊爱好而沉醉:~恋。(3)(名)沉醉于某一事物的人:球~。(4)(动)使看不清;使迷惑;使陶醉:~航|~误|~宫。
惘读音:wǎng惘wǎng(形)失意;不得意。