pào zhàng
jī zhàng
kē zhàng
zhōu zhàng
mù zhàng
cè zhàng
ōu zhàng
yán zhàng
máng zhàng
chǐ zhàng
zhì zhàng
tíng zhàng
ōu zhàng
bào zhàng
qiǎng zhàng
yǐn zhàng
huán zhàng
zhuō zhàng
huà zhàng
quán zhàng
fù zhàng
guà zhàng
chǔ zhàng
tóng zhàng
yù zhàng
jué zhàng
zhǔ zhàng
jū zhàng
zhí zhàng
jù zhàng
qiǎng zhàng
qì zhàng
xíng zhàng
huà zhàng
zé zhàng
shuāi zhàng
míng zhàng
dèng zhàng
xī zhàng
qióng zhàng
zhú zhàng
má zhàng
yě zhàng
jiǎ zhàng
jī zhàng
miàn zhàng
gǎn zhàng
qiú zhàng
mǎn zhàng
tiě zhàng
chī zhàng
jiā zhàng
chuàn zhàng
fú zhàng
tòng zhàng
xiāng zhàng
guǎi zhàng
tún zhàng
yǎng zhàng
dān zhàng
qióng zhàng
mó zhàng
jù zhàng
zhù zhàng
bīng zhàng
shú zhàng
děng zhàng
qióng zhàng
āi zhàng
fǎ zhàng
dǎo zhàng
jì zhàng
táo zhàng
lóng zhàng
shǒu zhàng
chuí zhàng
xìn zhàng
jiū zhàng
zhū zhàng
dài zhàng
zhuàn zhàng
hè zhàng
cǎi zhàng
bān zhàng
qì zhàng
guǎi zhàng
jū zhàng
chàn zhàng
xùn zhàng
hán zhàng
bìng zhàng
lí zhàng
páo zhàng
yá zhàng
qí zhàng
xíng zhàng
chuí zhàng
tǐng zhàng
dà zhàng
zhè zhàng
dāo zhàng
chán zhàng
méi zhàng
cì zhàng
bàng zhàng
biān zhàng
qiú zhàng
⒈ 执持。
引三国魏曹操《陌上桑》:“食芝英,饮醴泉,拄杖桂枝佩秋兰。”
⒉ 支撑着拐杖。
引南朝宋刘义庆《世说新语·方正》:“韩康伯病,拄杖前庭消摇。”
宋苏轼《次韵参寥寄少游》:“当年步月来幽谷,拄杖穿云冒夕烟。”
⒊ 手杖,拐杖。
引唐钱起《题延州圣僧穴》诗:“四时树长书经叶,万岁巖悬拄杖籐。”
宋陆游《晚步江上》诗:“高柳阴中扶拄杖,平沙稳处据胡牀。”
明马愈《马氏日抄·憨皮袋》:“乃贯休所画弥勒佛像,横一拄杖挑皮袋於背,腰间曳一蕉扇。”
鲁迅《故事新编·理水》:“‘ 禹来治水,一定不成功,如果他是鲧的儿子的话,’一个拿拄杖的学者说。”
扶杖。