yě zhàng
jù zhàng
bàng zhàng
zhǔ zhàng
zhū zhàng
shuāi zhàng
chàn zhàng
dèng zhàng
mǎn zhàng
chuí zhàng
biān zhàng
míng zhàng
tíng zhàng
zhú zhàng
cì zhàng
shú zhàng
zé zhàng
shǒu zhàng
cǎi zhàng
quán zhàng
chuàn zhàng
jué zhàng
zhōu zhàng
huà zhàng
dāo zhàng
chī zhàng
jū zhàng
ōu zhàng
qiǎng zhàng
bīng zhàng
zhí zhàng
fǎ zhàng
zhuō zhàng
hè zhàng
jiǎ zhàng
xī zhàng
tǐng zhàng
kē zhàng
lóng zhàng
yǐn zhàng
chán zhàng
jī zhàng
dān zhàng
qióng zhàng
qióng zhàng
bān zhàng
huán zhàng
huà zhàng
xíng zhàng
gǎn zhàng
xiāng zhàng
tòng zhàng
zhuàn zhàng
miàn zhàng
chǔ zhàng
yán zhàng
bìng zhàng
jiū zhàng
cè zhàng
xùn zhàng
děng zhàng
guǎi zhàng
qiú zhàng
yá zhàng
chuí zhàng
máng zhàng
qiǎng zhàng
jī zhàng
zhè zhàng
qiú zhàng
tiě zhàng
táo zhàng
lí zhàng
mù zhàng
xíng zhàng
jū zhàng
tóng zhàng
zhì zhàng
jì zhàng
tún zhàng
zhù zhàng
má zhàng
guǎi zhàng
dǎo zhàng
mó zhàng
guà zhàng
fú zhàng
qì zhàng
xìn zhàng
qióng zhàng
chǐ zhàng
qí zhàng
dà zhàng
pào zhàng
bào zhàng
qì zhàng
jiā zhàng
yù zhàng
ōu zhàng
hán zhàng
fù zhàng
yǎng zhàng
āi zhàng
dài zhàng
jù zhàng
méi zhàng
páo zhàng
⒈ 即邛竹杖。参见“邛竹杖”。
引晋左思《蜀都赋》:“邛杖传节於大夏之邑,蒟酱流味於番禺之乡。”
邛,一本作“卭”。 唐白居易《东城晚归》诗:“一条邛杖悬龟榼,双角吴童控马衔。”
邛崃山产竹,竹节高而坚硬,用做竹杖,坚固而耐用,称为「邛杖」。