biān zhàng
dān zhàng
xíng zhàng
dài zhàng
zhí zhàng
jù zhàng
xìn zhàng
lí zhàng
má zhàng
ōu zhàng
qióng zhàng
jī zhàng
miàn zhàng
yán zhàng
jū zhàng
cè zhàng
zhū zhàng
qiǎng zhàng
páo zhàng
tún zhàng
zhú zhàng
bào zhàng
lóng zhàng
huà zhàng
gǎn zhàng
yǐn zhàng
qiú zhàng
yǎng zhàng
guǎi zhàng
zhōu zhàng
bàng zhàng
méi zhàng
jì zhàng
qiǎng zhàng
mǎn zhàng
guà zhàng
zhù zhàng
quán zhàng
chǔ zhàng
zhuàn zhàng
dèng zhàng
chī zhàng
xùn zhàng
qì zhàng
hán zhàng
chuàn zhàng
chuí zhàng
chán zhàng
zhè zhàng
fú zhàng
zhǔ zhàng
yá zhàng
jū zhàng
dǎo zhàng
huà zhàng
mù zhàng
yù zhàng
yě zhàng
mó zhàng
xíng zhàng
fǎ zhàng
tǐng zhàng
qì zhàng
xiāng zhàng
guǎi zhàng
chàn zhàng
fù zhàng
shú zhàng
dāo zhàng
tiě zhàng
chǐ zhàng
míng zhàng
zhì zhàng
āi zhàng
zhuō zhàng
jué zhàng
zé zhàng
tóng zhàng
qiú zhàng
tíng zhàng
shǒu zhàng
kē zhàng
hè zhàng
táo zhàng
tòng zhàng
jiā zhàng
huán zhàng
qióng zhàng
jiū zhàng
cì zhàng
bān zhàng
cǎi zhàng
jiǎ zhàng
jī zhàng
dà zhàng
bīng zhàng
bìng zhàng
shuāi zhàng
chuí zhàng
děng zhàng
jù zhàng
qióng zhàng
máng zhàng
pào zhàng
ōu zhàng
xī zhàng
qí zhàng
⒈ 相传汉韩伯俞因过受母笞打时,感到母亲年老力衰,笞打无力,因而哭泣。事见汉刘向《说苑·建本》。后以“泣杖”为尽孝之典型。参见“伯俞”。
引五代李瀚《蒙求》诗:“丁兰刻木, 伯瑜泣杖。”
五代梁嵩《代母作倚门望子赋》:“忆昔伯俞之志,寧无泣杖之心。”
汉代韩伯俞因过而受母鞭打,却因感到母亲年老力衰,鞭打无力而哭泣。见汉.刘向《说苑.卷三.建本》。后以泣杖指孝子。
泣qì(1)(动)小声哭:~诉|哀~|悲~|抽~|哭~。(2)(名)眼泪:饮~|~下如雨。
杖读音:zhàng杖zhàng(1)(名)拐杖、手杖。(2)(名)泛指棍棒:擀面~。