chǐ zhàng
jù zhàng
huà zhàng
chuí zhàng
ōu zhàng
gǎn zhàng
tiě zhàng
mù zhàng
qióng zhàng
jì zhàng
chuí zhàng
chuàn zhàng
jiǎ zhàng
dèng zhàng
miàn zhàng
yù zhàng
shǒu zhàng
chī zhàng
xíng zhàng
xùn zhàng
qì zhàng
qiǎng zhàng
yǐn zhàng
tóng zhàng
páo zhàng
zhù zhàng
zhū zhàng
jū zhàng
dān zhàng
dāo zhàng
ōu zhàng
méi zhàng
chán zhàng
má zhàng
xiāng zhàng
zhí zhàng
bàng zhàng
huà zhàng
zhǔ zhàng
zhì zhàng
dà zhàng
zé zhàng
yá zhàng
cì zhàng
bìng zhàng
chàn zhàng
hán zhàng
fǎ zhàng
hè zhàng
zhuō zhàng
guǎi zhàng
děng zhàng
qiú zhàng
guǎi zhàng
bīng zhàng
xī zhàng
lí zhàng
tún zhàng
fù zhàng
quán zhàng
shuāi zhàng
jī zhàng
jiā zhàng
bào zhàng
huán zhàng
qiú zhàng
qì zhàng
zhè zhàng
dài zhàng
mó zhàng
tíng zhàng
cè zhàng
yán zhàng
tǐng zhàng
zhuàn zhàng
lóng zhàng
shú zhàng
zhú zhàng
kē zhàng
táo zhàng
pào zhàng
míng zhàng
biān zhàng
cǎi zhàng
xíng zhàng
tòng zhàng
qiǎng zhàng
āi zhàng
jué zhàng
jù zhàng
zhōu zhàng
qí zhàng
máng zhàng
qióng zhàng
fú zhàng
qióng zhàng
dǎo zhàng
chǔ zhàng
yǎng zhàng
jiū zhàng
mǎn zhàng
xìn zhàng
bān zhàng
jū zhàng
yě zhàng
jī zhàng
guà zhàng
⒈ 古时为母送丧时拄的孝杖。
引唐陈元光《太母魏氏半径题石》诗:“竹符忠介凛,桐杖孝思凄。”
《埤雅·释木》:“父丧杖竹,母丧杖桐,竹有节,父道也,桐能同,母道也,母从子者也。”
⒉ 桐木作的手杖。
引元李孝光《和人游雁山家字韵》之一:“笋舆穿树惊霜叶,桐杖敲云损上花。”