huà zhàng
qì zhàng
shuāi zhàng
méi zhàng
tǐng zhàng
jù zhàng
xùn zhàng
cì zhàng
dà zhàng
tún zhàng
jū zhàng
fù zhàng
míng zhàng
hè zhàng
zé zhàng
xíng zhàng
yǐn zhàng
yá zhàng
ōu zhàng
chán zhàng
hán zhàng
huà zhàng
tíng zhàng
lí zhàng
tiě zhàng
chuí zhàng
děng zhàng
guǎi zhàng
zhè zhàng
máng zhàng
zhù zhàng
yù zhàng
xī zhàng
dāo zhàng
chǐ zhàng
chǔ zhàng
yán zhàng
qí zhàng
yě zhàng
chuí zhàng
zhú zhàng
qì zhàng
jì zhàng
xíng zhàng
qióng zhàng
mó zhàng
bàng zhàng
chàn zhàng
táo zhàng
zhōu zhàng
huán zhàng
shǒu zhàng
qiǎng zhàng
jī zhàng
jiū zhàng
qióng zhàng
miàn zhàng
biān zhàng
kē zhàng
guǎi zhàng
bīng zhàng
chī zhàng
zhì zhàng
pào zhàng
dèng zhàng
āi zhàng
quán zhàng
cǎi zhàng
jiā zhàng
jū zhàng
mù zhàng
qiú zhàng
xiāng zhàng
qiǎng zhàng
cè zhàng
yǎng zhàng
mǎn zhàng
bào zhàng
chuàn zhàng
má zhàng
tóng zhàng
zhuàn zhàng
fǎ zhàng
dān zhàng
zhí zhàng
qiú zhàng
zhuō zhàng
jué zhàng
lóng zhàng
dài zhàng
jù zhàng
qióng zhàng
bān zhàng
shú zhàng
xìn zhàng
jiǎ zhàng
zhǔ zhàng
gǎn zhàng
fú zhàng
jī zhàng
tòng zhàng
bìng zhàng
páo zhàng
guà zhàng
ōu zhàng
zhū zhàng
dǎo zhàng
⒈ 古代居父丧时孝子所用的竹杖。
引《礼记·丧服小记》:“苴杖,竹也;削杖,桐也。”
《礼记·问丧》:“或问曰:杖者何也?曰:竹、桐一也。故为父苴杖,苴杖,竹也。为母削杖,削杖,桐也。”
《荀子·礼论》:“齐衰苴杖,居庐食粥,席薪枕块,所以为至痛饰也。”
杨倞注:“苴杖,谓以苴恶色竹为之杖。”
⒉ 指父丧。
引《旧五代史·晋书·尹玉羽传》:“会有苴杖之丧,累岁羸疾,冬不释菅屨,期不变倚庐。”
服斩衰之丧所用的竹杖。