jǐ tà
jǐ jiàn
jǐ zé
jǐ dùn
jǐ hé
jǐ chān
jǐ mì
jī zhì
jī lǜ
jī xī
jǐ yí
jī hū
jǐ yú
jǐ wēi
jī zhàng
jǐ zhèng
jǐ fēn
jī jiàn
jī wēi
jǐ tuàn
jǐ shén
jǐ duō
jǐ zhuō
jǐ jí
jǐ wù
jǐ wàng
jǐ jīng
jǐ lì
jǐ xìng
jǐ jìn
jǐ qú
jǐ yán
jǐ gōng
jǐ bān
jǐ gé
jǐ xì
jǐ qiāng
jǐ tóu
jǐ yùn
jǐ chén
jǐ shēn
jǐ shè
jǐ xiān
jǐ shì
jǐ huì
jǐ shì
jǐ liǔ
jǐ jǐ
jǐ dài
jǐ yàn
jǐ fěi
jǐ zhǒng
jī àn
jǐ tà
jǐ bǐ
jǐ wù
jǐ gé
jǐ zhào
jǐ xǔ
jǐ gè
jǐ xiàng
jǐ jué
jǐ jiāng
jǐ xí
jǐ yīn
jǐ chá
jǐ ér
jǐ diàn
jǐ cè
jǐ dú
jǐ hē
jǐ suǒ
jǐ yán
jǐ nián
jǐ shí
jǐ yàng
jǐ duān
jǐ ān
jǐ quán
jǐ yù
jǐ céng
qí zhàng
qiǎng zhàng
jiǎ zhàng
zhōu zhàng
tiě zhàng
zhì zhàng
shú zhàng
táo zhàng
máng zhàng
qióng zhàng
dǎo zhàng
yù zhàng
tóng zhàng
ōu zhàng
tún zhàng
yě zhàng
lí zhàng
qiǎng zhàng
qiú zhàng
tǐng zhàng
huán zhàng
xíng zhàng
zhuō zhàng
pào zhàng
páo zhàng
chán zhàng
děng zhàng
bān zhàng
chǔ zhàng
dèng zhàng
jué zhàng
cè zhàng
shǒu zhàng
dāo zhàng
jī zhàng
bào zhàng
zé zhàng
xiāng zhàng
jù zhàng
zhǔ zhàng
yá zhàng
yǎng zhàng
xùn zhàng
quán zhàng
hán zhàng
qióng zhàng
míng zhàng
chuí zhàng
zhè zhàng
lóng zhàng
bìng zhàng
qì zhàng
bàng zhàng
zhù zhàng
mǎn zhàng
qiú zhàng
tòng zhàng
má zhàng
méi zhàng
zhū zhàng
yǐn zhàng
chàn zhàng
jì zhàng
xìn zhàng
qióng zhàng
miàn zhàng
fú zhàng
kē zhàng
hè zhàng
dān zhàng
xíng zhàng
zhú zhàng
jù zhàng
fù zhàng
fǎ zhàng
chī zhàng
biān zhàng
dà zhàng
āi zhàng
jū zhàng
dài zhàng
chuàn zhàng
mù zhàng
tíng zhàng
huà zhàng
jū zhàng
cì zhàng
shuāi zhàng
ōu zhàng
jiā zhàng
bīng zhàng
guǎi zhàng
mó zhàng
huà zhàng
qì zhàng
jiū zhàng
guà zhàng
xī zhàng
gǎn zhàng
cǎi zhàng
zhí zhàng
yán zhàng
chǐ zhàng
zhuàn zhàng
guǎi zhàng
chuí zhàng
jī zhàng
⒈ 坐几和手杖、皆老者所用,古常用为敬老者之物,亦用以借指老人。
引《礼记·曲礼上》:“谋於长者,必操几杖以从之。”
《史记·淮南衡山列传》:“元朔三年,上赐淮南王几杖,不朝。”
唐杜甫《回棹》诗:“几杖将衰齿,茅茨寄短椽。”
明张煌言《君子务本本立而道生》:“而君子正非务之以表异於物也。其铭之几杖,与於此悟迪同焉;其勒之桮棬,与於此宏式训焉。”
凭几与手杖,古代用以孝敬老者的礼物。
1. 小或矮的桌子:茶几儿。
2. 将近,差一点:几乎。几至。
3. 苗头:知几其神乎。
杖读音:zhàng杖zhàng(1)(名)拐杖、手杖。(2)(名)泛指棍棒:擀面~。