ōu zhàng
āi zhàng
cè zhàng
xiāng zhàng
hán zhàng
jiā zhàng
jiǎ zhàng
zhuàn zhàng
chán zhàng
miàn zhàng
jū zhàng
tòng zhàng
qì zhàng
dà zhàng
qióng zhàng
děng zhàng
huà zhàng
guǎi zhàng
qiú zhàng
quán zhàng
qiú zhàng
qióng zhàng
cì zhàng
dāo zhàng
chuàn zhàng
yě zhàng
chǐ zhàng
tóng zhàng
yǐn zhàng
chuí zhàng
shǒu zhàng
xíng zhàng
shú zhàng
méi zhàng
cǎi zhàng
xíng zhàng
bào zhàng
yǎng zhàng
fú zhàng
qí zhàng
táo zhàng
xùn zhàng
zhí zhàng
tíng zhàng
xìn zhàng
jiū zhàng
qiǎng zhàng
zé zhàng
shuāi zhàng
dǎo zhàng
pào zhàng
zhǔ zhàng
bàng zhàng
mǎn zhàng
qì zhàng
guà zhàng
xī zhàng
jué zhàng
fù zhàng
dài zhàng
míng zhàng
máng zhàng
chī zhàng
chǔ zhàng
zhè zhàng
dèng zhàng
tǐng zhàng
jù zhàng
ōu zhàng
qióng zhàng
jù zhàng
dān zhàng
tiě zhàng
kē zhàng
yá zhàng
jì zhàng
huà zhàng
bìng zhàng
páo zhàng
guǎi zhàng
huán zhàng
bān zhàng
zhōu zhàng
fǎ zhàng
tún zhàng
qiǎng zhàng
mó zhàng
gǎn zhàng
zhì zhàng
yán zhàng
chuí zhàng
lí zhàng
hè zhàng
yù zhàng
lóng zhàng
zhuō zhàng
zhù zhàng
má zhàng
mù zhàng
zhú zhàng
zhū zhàng
bīng zhàng
chàn zhàng
biān zhàng
jī zhàng
jū zhàng
jī zhàng
亦作“毬仗”。
古时击毬用具。
宋时以击毬之杖涂饰金银,作为仪仗,用于导引。
亦作“毬仗 ”。
1.古时击毬用具。 宋孟元老《东京梦华录·驾登宝津楼诸军呈百戏》:“分为两队,各有朋头一名,各执綵画毬仗,谓之小打。” 清吴伟业《临淮老妓行》:“巧笑射朋分画的,浓粧毬仗簇花丛。”
宋时以击毬之杖涂饰金银,作为仪仗,用于导引。
宋孟元老《东京梦华录·十四日车驾幸五岳观》:“次有吏部小使臣百餘,皆公裳,执珠络毬仗。”《宋史·仪卫志六》:“毬仗,金涂银裹,以供奉官骑执之,分左右前导。”