hū yǔ
hū zhào
hū shēng
hū xī
hū hā
hū bó
hū jiù
hū yìng
hū háo
hū yán
hū chī
hū xī
hū chī
hū yǎn
hū yīn
hū bó
hū wǔ
hū háo
hū hán
hū tái
hū qì
hū gào
hū shān
hū jiào
hū yuān
hū wèi
hū lán
hū hǒu
hū lū
hū biàn
hū chàng
hū dú
hū yīng
hū xiào
hū zào
hū sōng
hū xiāo
hū huàn
hū chī
hū zǐ
hū lū
hū nóng
hū jì
hū fú
hū jiē
hū tóu
hū xū
hū lā
hū shào
hū ěr
hū suǒ
hū nòng
hū xī
hū wáng
hū chēng
hū tiān
hū jiē
hū rǎo
hū kàn
hū shan
hū lóng
hū chì
hū chī
hū míng
hū yáng
hū lā
hū rǎng
hū lú
hū tū
hū xiōng
hū xī
hū hǎn
hū jī
hū hào
hū hé
hū hè
hū xiǎng
hū xī
hū gēng
hū jǐng
hū yù
hū hū
hū shuāng
hū pú
呼呼hūhū
(1) 象声词,形容风声
例呼呼风声。——《虞初新志·秋声诗自序》英whir⒈ 象声词。形容鼾声、风声、着火声等。
引《西游补》第七回:“次日平明,俺还在虎帐里呼呼的睡着,只听得南边百万人叫万岁,万岁。”
魏巍《谁是最可爱的人》:“他走到门口,可是屋门口的火苗呼呼的,已经进不去人。”
《十月》1981年第1期:“﹝我﹞直立在卡车上,风从我耳边呼呼地吹过。”
⒉ 常形容行动急骤,气势盛大。
引《醒世姻缘传》第十一回:“﹝珍哥﹞要往十王殿去,呼呼的坐了晁大舍的大轿就去,没人拦得。”
《老残游记》第十四回:“当时只听得城上一片嘈嚷,説:‘小埝漫咧!小埝漫咧!’城上的人呼呼价往下跑。”
状声词:(1) 形容风声。《老残游记.第一回》:「那阁子旁边风声呼呼价响,仿佛阁子都要摇动似的。」(2) 形容鼾声。如:「他睡得呼呼有声。」