hū fú
hū suǒ
hū lū
hū yǎn
hū huàn
hū chī
hū yáng
hū shuāng
hū qì
hū míng
hū chī
hū xī
hū jī
hū nóng
hū lū
hū lóng
hū xī
hū yù
hū nòng
hū sōng
hū tū
hū rǎng
hū rǎo
hū tiān
hū jì
hū chī
hū jiào
hū dú
hū xiōng
hū jiē
hū jǐng
hū wǔ
hū yuān
hū xiào
hū yǔ
hū ěr
hū xī
hū shan
hū hào
hū gào
hū wèi
hū kàn
hū lú
hū lā
hū xī
hū tái
hū hū
hū hā
hū lā
hū zǐ
hū xū
hū chàng
hū xiāo
hū yán
hū xiǎng
hū yìng
hū chēng
hū wáng
hū bó
hū xī
hū hé
hū biàn
hū hán
hū jiù
hū zào
hū hǒu
hū gēng
hū zhào
hū háo
hū jiē
hū shēng
hū shān
hū hè
hū yīng
hū chī
hū chì
hū yīn
hū lán
hū bó
hū hǎn
hū shào
hū tóu
hū háo
hū pú
pū chī
hǎo chī
kēng chī
nán chī
hóu chī
nà chī
tūn chī
líng chī
xiǎo chī
tōng chī
zhōng chī
lǎo chī
zuǐ chī
bái chī
hū chī
jiáo chī
chuáng chī
jiǎn chī
qǐng chī
yǐn chī
piān chī
zuò chī
kǒu chī
gěng chī
tǎo chī
tān chī
bù chī
⒈ 方言。谓烧熟或煮熟吃掉。
引《醒世姻缘传》第八九回:“我又没使‘长锅’呼吃你娘,呼吃了你老子,抱着你家孩子撩在井里!那用你……叫我吃这们顿亏!”
《醒世姻缘传》第四八回:“定要似这们样着,我白天没工夫,黑夜也使黄泥呼吃了他。”
⒉ 象声词。形容喘粗气的声音。
引高玉宝《高玉宝》第六章:“保长不住地高声吩咐伙计干这干那,伙计们累得呼吃呼吃地在扛东西。”
吴运铎《把一切献给党·我们的工厂》:“机车呼吃呼吃喘着气。”
权宽浮《牧场雪莲花》:“她呼吃呼吃喘了半天气,那两根羊角辫竖了起来。”
呼hū(1)(动)生物体把体内的气体排出体外(跟‘吸’相对):~吸|~出一口气。(2)(动)大声喊:~声|欢~|~口号|大声疾~。(3)(动)叫;叫人来:直~其名|一~百诺|~之即来;挥之即去。(4)(Hū)姓。(5)象声词:北风~~地吹。
吃读音:chī吃chī(1)(动)把食物等放到嘴里经过咀嚼咽下去(包括吃、喝):~饭|~奶|~药。(2)(动)在某一出售食物的地方吃:~食堂。(3)(动)依靠某种事物来生活:靠山~山;靠水~水。(4)(动)消灭(多用于军事、棋戏):拿车~炮。(5)(动)耗费:~力|~劲。(6)(动)吸收(液体):道林纸不~墨。(7)(动)受:~惊|~一拳。(8)(动)(介)被(多见于早期白话):~他笑话。