hū chì
hū xiāo
hū xī
hū chàng
hū xī
hū chī
hū lú
hū yuān
hū chī
hū yīn
hū suǒ
hū hǎn
hū jī
hū sōng
hū rǎo
hū yìng
hū bó
hū lā
hū gào
hū jiē
hū jiào
hū biàn
hū yǔ
hū tū
hū shào
hū gēng
hū míng
hū zǐ
hū hè
hū jì
hū yù
hū xū
hū jiē
hū yīng
hū chī
hū hào
hū hū
hū chī
hū rǎng
hū dú
hū yán
hū zhào
hū tái
hū nòng
hū pú
hū xiōng
hū bó
hū hā
hū jǐng
hū shuāng
hū lóng
hū ěr
hū xiǎng
hū jiù
hū xī
hū wǔ
hū qì
hū tóu
hū xiào
hū yǎn
hū zào
hū lā
hū chēng
hū lū
hū yáng
hū wáng
hū xī
hū tiān
hū xī
hū lán
hū lū
hū huàn
hū shān
hū hé
hū shan
hū hán
hū háo
hū kàn
hū háo
hū hǒu
hū wèi
hū nóng
hū fú
hū shēng
⒈ 大声喊叫;大声喧闹。
引沙汀《涓埃集·闯关》:“左嘉已经从自己还没有坐热的炕沿上站起来了,并且已经奔走呼嚎似的走向余明。”
王西彦《眷恋土地的人·结局》:“山上的风,从山壁间急速地掠过,却受到了村旁丛林的阻挠,就发出苦恼的骚动和呼嚎。”
康濯《水滴石穿》第三章:“﹝那厉风﹞一阵一阵搅卷着发出顽强的叫啸和呼嚎。”
呼hū(1)(动)生物体把体内的气体排出体外(跟‘吸’相对):~吸|~出一口气。(2)(动)大声喊:~声|欢~|~口号|大声疾~。(3)(动)叫;叫人来:直~其名|一~百诺|~之即来;挥之即去。(4)(Hū)姓。(5)象声词:北风~~地吹。
嚎读音:háo嚎háo(1)(动)大声叫:一声长~|狼~。(2)同号(háo):~啕。