hū gēng
hū xū
hū yù
hū pú
hū chī
hū xī
hū jī
hū lā
hū nóng
hū míng
hū lóng
hū xī
hū jiē
hū xiào
hū lú
hū rǎo
hū huàn
hū yán
hū zhào
hū zǐ
hū rǎng
hū tū
hū bó
hū lán
hū nòng
hū xī
hū qì
hū tái
hū hā
hū tiān
hū lū
hū xī
hū chī
hū háo
hū yǎn
hū jì
hū yuān
hū hè
hū tóu
hū xiōng
hū jǐng
hū hé
hū chēng
hū biàn
hū kàn
hū hǎn
hū yīng
hū hū
hū bó
hū yìng
hū wèi
hū lā
hū suǒ
hū xī
hū zào
hū shuāng
hū fú
hū wáng
hū chī
hū chàng
hū yǔ
hū shēng
hū chī
hū yīn
hū shān
hū jiào
hū dú
hū lū
hū xiǎng
hū jiē
hū chì
hū hán
hū hào
hū xiāo
hū jiù
hū wǔ
hū hǒu
hū gào
hū háo
hū ěr
hū yáng
hū sōng
hū shào
hū shan
hǎn yuān
jiě yuān
shēn yuān
bèi yuān
bào yuān
pōu yuān
chóu yuān
xuě yuān
cháng yuān
zhí yuān
chén yuān
bào yuān
sù yuān
hū yuān
hán yuān
chén yuān
niè yuān
xián yuān
qīn yuān
shì yuān
jiā yuān
xǐ yuān
qǐn yuān
míng yuān
mái yuān
duàn yuān
chóu yuān
shuò yuān
fán yuān
méng yuān
qín yuān
fù yuān
yè yuān
⒈ 鸣冤叫屈。
引唐韩愈《嘲鼾睡》诗之一:“乍如彭与黥,呼冤受葅醢。”
《宋史·范纯仁传》:“环州种古执熟羌为盗,流南方,过庆呼冤, 纯仁以属吏,非盗也。”
清李渔《闲情偶寄·词曲上·音律》:“彼(《西厢记》原本)施责备,而此(《西厢记》南本)独包容,已不可解;且令家尸户祝,居然配饗《琵琶》,非特实甫呼冤,且使则诚号屈矣。”
范文澜蔡美彪等《中国通史》第三编第二章第二节:“刘晏无罪被杀,大家都为他呼冤。”
呼hū(1)(动)生物体把体内的气体排出体外(跟‘吸’相对):~吸|~出一口气。(2)(动)大声喊:~声|欢~|~口号|大声疾~。(3)(动)叫;叫人来:直~其名|一~百诺|~之即来;挥之即去。(4)(Hū)姓。(5)象声词:北风~~地吹。
冤读音:yuān冤yuān(1)(名)冤枉;冤屈:~情|鸣~|伸~。(2)(名)冤仇:~家。(3)(动)上当;吃亏。(4)(动)〈方〉欺骗:你别~人。