hū xiào
hū wèi
hū gēng
hū rǎo
hū lú
hū jiē
hū chēng
hū tái
hū xī
hū yǎn
hū yìng
hū gào
hū suǒ
hū fú
hū nòng
hū chī
hū xū
hū yǔ
hū háo
hū yīng
hū zhào
hū hé
hū chī
hū chàng
hū hū
hū ěr
hū lā
hū zào
hū xiǎng
hū nóng
hū tiān
hū hǎn
hū jī
hū hā
hū hào
hū yán
hū háo
hū xiāo
hū shēng
hū xī
hū xī
hū jiù
hū bó
hū xī
hū shuāng
hū yáng
hū hè
hū chī
hū yīn
hū wáng
hū jiào
hū lū
hū kàn
hū lā
hū jǐng
hū wǔ
hū huàn
hū xiōng
hū zǐ
hū hán
hū lán
hū jì
hū bó
hū yuān
hū dú
hū pú
hū sōng
hū yù
hū chì
hū rǎng
hū tū
hū chī
hū xī
hū hǒu
hū míng
hū tóu
hū lū
hū shào
hū jiē
hū biàn
hū shan
hū qì
hū shān
hū lóng
呼叱,呼斥hūchì,hūchì
(1) 发怒而大声斥责。同“呵斥”( hēchì)
英berate;excoriate⒈ 呵斥。
引《后汉书·祭遵传》:“众见遵伤,稍引退, 遵呼叱止之。”
叶圣陶《四三集·寒假的一天》:“这当儿,人群中起了一种呼叱似的喊声:‘让开点!让开点!’”
老舍《骆驼祥子》十三:“等到天亮,街上有了大车的轮声与赶车人的呼叱。”
呼叫呵叱。
呼hū(1)(动)生物体把体内的气体排出体外(跟‘吸’相对):~吸|~出一口气。(2)(动)大声喊:~声|欢~|~口号|大声疾~。(3)(动)叫;叫人来:直~其名|一~百诺|~之即来;挥之即去。(4)(Hū)姓。(5)象声词:北风~~地吹。
叱读音:chì叱chì(动)〈书〉大声责骂:~喝|~责|~骂|~咤风云。