hū jǐng
hū dú
hū xū
hū nóng
hū shào
hū chī
hū chī
hū lū
hū zǐ
hū lóng
hū yán
hū xī
hū jiào
hū xiāo
hū chī
hū hǒu
hū rǎo
hū hán
hū fú
hū hè
hū hū
hū yīng
hū gào
hū hé
hū jiē
hū chī
hū xiào
hū pú
hū wǔ
hū yīn
hū suǒ
hū yǎn
hū lā
hū bó
hū yù
hū háo
hū tóu
hū lū
hū nòng
hū wèi
hū yuān
hū xī
hū zào
hū lā
hū qì
hū xī
hū jī
hū lú
hū xī
hū zhào
hū biàn
hū chēng
hū huàn
hū tái
hū jiē
hū sōng
hū bó
hū gēng
hū yáng
hū rǎng
hū chì
hū míng
hū shēng
hū yǔ
hū hǎn
hū shān
hū xiōng
hū háo
hū hào
hū wáng
hū xī
hū shuāng
hū yìng
hū lán
hū ěr
hū xiǎng
hū tiān
hū jì
hū kàn
hū hā
hū shan
hū tū
hū jiù
hū chàng
⒈ 引脓,排脓。
引《医宗金鉴·外科心法要诀·疔疮》“凡治疔証” 清吴谦注:“凡疔毒俱由火毒而生……膏药不宜早贴,惟在将溃已溃时贴之,呼脓长肉,以避风寒。”
呼hū(1)(动)生物体把体内的气体排出体外(跟‘吸’相对):~吸|~出一口气。(2)(动)大声喊:~声|欢~|~口号|大声疾~。(3)(动)叫;叫人来:直~其名|一~百诺|~之即来;挥之即去。(4)(Hū)姓。(5)象声词:北风~~地吹。
脓读音:nóng机体组织由于细菌等侵入,发炎后坏死分解而成的汁液。是死亡的白细胞、细菌及脂肪等的混合物。