wán rǒng
wán méng
wán bì
wán lǔ
wán sè
wán pí
wán bèi
wán bì
wán hěn
wán fěi
wán xiōng
wán jiù
wán huà
wán zhuān
wán jiǎo
wán hù
wán sè
wán zhèng
wán wéi
wán bì
wán wán
wán gǔ
wán tóng
wán hòu
wán pú
wán héng
wán jūn
wán mín
wán kuài
wán è
wán míng
wán àn
wán sú
wán cí
wán liè
wán chī
wán qū
wán bēn
wán kàng
wán dùn
wán mào
wán hàn
wán jiàn
wán míng
wán bì
wán gù
wán xiāo
wán shū
wán lǔ
wán fú
wán tān
wán ròu
wán mò
wán kuàng
wán yún
wán gù
wán nüè
wán hū
wán dí
wán jù
wán wán
wán rén
wán ān
wán mí
wán dùn
wán shì
wán qiáng
wán ào
wán zuò
wán sù
wán yàn
wán biāo
wán bēn
wán hù
wán xì
wán tóng
wán zhì
wán yán
wán bǐ
wán báo
wán yín
wán shuǎ
wán miù
wán xuǎn
wán qián
wán shū
wán lòu
wán bèi
wán zhuō
wán nú
wán pú
wán biāo
wán sì
wán yú
wán chán
wán fǔ
wán chá
wán cái
wán kuàng
wán tí
wán nuò
wán shí
wán zào
wán chóu
wán hūn
wán hěn
wán huá
wán lóng
wán tiě
wán pǐ
wán sè
wán sī
wán gěng
wán nú
wán guǎng
wán bì
wán jí
shuǎng jiàn
jiǎo jiàn
gāng jiàn
qīng jiàn
lǜ jiàn
xiāo jiàn
zhì jiàn
shěn jiàn
qiú jiàn
diāo jiàn
xiān jiàn
yǒng jiàn
hè jiàn
měng jiàn
shòu jiàn
wěn jiàn
xiāo jiàn
gǔ jiàn
háo jiàn
qīng jiàn
xióng jiàn
bù jiàn
huó jiàn
guān jiàn
qiáo jiàn
sǒng jiàn
jūn jiàn
bǎo jiàn
fù jiàn
qiào jiàn
wàng jiàn
yá jiàn
féi jiàn
jiǎn jiàn
wǔ jiàn
bǐ jiàn
cū jiàn
jìn jiàn
qiú jiàn
xíng jiàn
guǎng jiàn
jí jiàn
wán jiàn
zhuàng jiàn
jīng jiàn
jùn jiàn
jǐng jiàn
jiǎo jiàn
hóng jiàn
hān jiàn
qiáng jiàn
yú jiàn
qiāo jiàn
xiá jiàn
kuí jiàn
jǐn jiàn
kuài jiàn
bēi jiàn
yáng jiàn
jié jiàn
zuò jiàn
tōng jiàn
dòu jiàn
kàng jiàn
chōu jiàn
jùn jiàn
lǎo jiàn
zhěng jiàn
ān jiàn
yǎ jiàn
jiǎo jiàn
kāng jiàn
zào jiàn
gān jiàn
biāo jiàn
piào jiàn
wán jiàn
顽健wánjiàn
(1) 健壮
.英strong(2) 谦称自己年老体健
例幸自顽健英be in good health⒈ 身体强壮。多为自谦之辞。
引《北梦琐言》卷八引唐李德裕《遗段少常成式书》:“自到崖州,幸且顽健。”
宋陆游《东窗小酌》诗之二:“徒行有客惊顽健,烂醉无人笑老狂。”
鲁迅《书信集·致李秉中》:“由许多友人之助,始脱身至英租界,一无所携,只自身及妇竖共三人耳。幸俱顽健,可释远念也。”
称自己身体强健的谦词。
顽wán(1)(动)(基本义)不驯服:~固。(2)(形)愚蠢无知:愚~。(3)(形)不容易开导或制伏;固执:~石|冥~不灵。(4)(形)顽皮:~童|刁~。(5)同“玩”。
健读音:jiàn健jiàn(1)(形)强健:~康|~全|稳~。(2)(动)使强健:~身|~胃。(3)(形)在某一方面显示的程度超过一般;善于:~步|~谈|~忘。