cán miǎn
cán dīng
cán nù
cán yǐn
cán cù
cán zuò
cán shùn
cán hé
cán zuì
cán tiǎn
cán yán
cán xiè
cán cè
cán hǎi
cán jí
cán zhuó
cán nè
cán hài
cán fèn
cán dé
cán hèn
cán huǐ
cán fú
cán jù
cán tiǎn
cán nǎn
cán wǎn
cán bēi
cán hún
cán sè
cán zhèn
cán fù
cán lì
cán qiè
cán chǐ
cán jué
cán fèn
cán qǐ
cán kuì
cán bù
cán sǒng
cán tàn
cán huì
cán fú
cán hàn
cán zè
cán gǎn
cán huáng
cán jì
cán bào
cán jiù
cán huì
cán nǜ
cán jīng
cán xiū
cán jù
cán lìn
cán jǔ
cán xìng
cán tì
cán niǔ
cán kǎi
cán nǎn
cán kuì
cán huáng
cán chàng
fǔ shùn
dá shùn
cháng shùn
jìng shùn
qín shùn
yù shùn
wǎn shùn
fǔ shùn
bēi shùn
xiàng shùn
lǚ shùn
jìng shùn
cán shùn
guī shùn
liù shùn
róng shùn
nì shùn
zhōng shùn
wéi shùn
kuān shùn
hé shùn
rěn shùn
xiào shùn
qiān shùn
chǎn shùn
bù shùn
tì shùn
kūn shùn
shí shùn
bǐ shùn
xié shùn
fù shùn
xù shùn
kè shùn
wǎn shùn
chǔ shùn
qǐng shùn
suí shùn
qīn shùn
ā shùn
ān shùn
ěr shùn
héng shùn
fèng shùn
yī shùn
zhuāng shùn
píng shùn
xùn shùn
hé shùn
cóng shùn
qín shùn
bīn shùn
yú shùn
shì shùn
jiào shùn
róu shùn
bǐ shùn
jiāng shùn
gōng shùn
kǒu shùn
tōng shùn
xiáng shùn
dào shùn
yī shùn
wēn shùn
jiǎng shùn
xùn shùn
lǐ shùn
guāi shùn
chéng shùn
xiáng shùn
qiè shùn
jǐn shùn
wěi shùn
fù shùn
kuǎn shùn
xīn shùn
fù shùn
bǎi shùn
yán shùn
lián shùn
xún shùn
yán shùn
jiǎng shùn
zhī shùn
fàn shùn
tuō shùn
kāng shùn
xìn shùn
huà shùn
⒈ 亦作“慙顺”。知惭愧而顺从。
引《后汉书·袁绍传》:“若冀州有不弟之慠,无慙顺之节,仁君当降志辱身,以济事为务。”
惭cán(形)惭愧;因为自己有缺点、做错了事或未能尽到责任而感到不安:大言不~。
顺读音:shùn顺(1)(动)本义:顺着。(2)(动)向着同一个方向:~风。(3)(动)依着自然情势(移动);沿(着):~大道走。(4)(动)使方向一致;使有条理次序:这篇文章还得~一~。(5)(动)趁便;顺便:~手关门。(6)(动)适合;如意:~心|~眼。(7)(动)依次:~延。(8)(动)顺从:归~。(9)(动)姓。