chán bǎn
chán mó
chán zhōng
chán yuàn
chán hù
chán fēi
shàn gào
shàn wén
chán zuò
chán zǔ
chán shì
chán yǐ
chán ān
chán sì
chán tiān
chán dài
chán dào
chán gēng
chán mén
chán dé
chán táng
shàn huà
chán shā
chán guī
chán sēng
chán huà
shàn biàn
chán cǎo
chán hé
chán tà
chán kǎi
chán qī
chán yīn
chán jī
chán gōng
chán yī
chán yǒu
chán jū
chán hé
chán zōng
chán bó
chán jīng
chán shòu
chán yuè
chán rén
chán yuán
chán kū
chán kè
chán yì
chán lǜ
chán niàn
chán liáo
chán shòu
chán yǔ
chán yuè
chán guān
shàn wèi
chán jiǎng
chán chú
chán tán
chán fēng
chán huì
chán jiā
chán zuò
chán guó
chán shū
chán shī
chán bìng
chán páo
chán shì
chán dēng
chán zhī
chán xué
chán jì
chán bǎn
chán fáng
chán jū
chán jì
chán jù
chán fǎ
chán lǐ
chán gé
chán tíng
chán guǒ
chán chéng
chán hào
chán lǚ
shàn dài
chán guān
chán chuáng
chán jiōng
chán zhòng
chán zhàng
chán nà
chán xiào
chán xīn
chán nà
chán liú
chán zuàn
guān zhòng
bǎi zhòng
lìng zhòng
shān zhòng
chóu zhòng
qī zhòng
ān zhòng
tú zhòng
jué zhòng
huò zhòng
wéi zhòng
dǎng zhòng
dà zhòng
rén zhòng
yǐ zhòng
cóng zhòng
chuán zhòng
dú zhòng
jí zhòng
shī zhòng
dǎng zhòng
huì zhòng
gǔ zhòng
guǎng zhòng
bù zhòng
bīng zhòng
hǎi zhòng
jué zhòng
jiū zhòng
yì zhòng
fàn zhòng
jǐng zhòng
dòng zhòng
jūn zhòng
hé zhòng
dāng zhòng
shè zhòng
lí zhòng
mài zhòng
guàn zhòng
hán zhòng
dǎng zhòng
shì zhòng
jī zhòng
qū zhòng
jù zhòng
liǎn zhòng
gù zhòng
jiǎng zhòng
fù zhòng
wàn zhòng
biān zhòng
jìng zhòng
shì zhòng
shì zhòng
yī zhòng
guān zhòng
lǜ zhòng
yōng zhòng
mín zhòng
shī zhòng
chū zhòng
xùn zhòng
zéi zhòng
fù zhòng
jiū zhòng
sì zhòng
gōng zhòng
fù zhòng
jì zhòng
gài zhòng
yōng zhòng
shū zhòng
qīn zhòng
quán zhòng
kuā zhòng
fàn zhòng
fā zhòng
gōng zhòng
hé zhòng
bǐ zhòng
zǔ zhòng
huá zhòng
jǔ zhòng
chái zhòng
jiè zhòng
shòu zhòng
chán zhòng
sàn zhòng
qún zhòng
⒈ 僧众。
引南朝宋谢灵运《庐山慧远法师诔》:“乃延禪众,亲承三昧。”
唐王勃《益州德阳县善寂寺碑》:“肃穆禪众,优游令宰。”
1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。
2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。
众读音:zhòng众zhòng(1)(形)本义:多;许多:多;许多(2)(名)许多人:~生|听~。