zhī nèn
zhǐ dāng
zhī fèng
zhī cǐ
zhī shǐ
zhǐ xū
zhī jù
zhī yǎn
zhī kuāng
zhī ǒu
zhǐ shì
zhī me
zhī ǒu
zhī jī
zhǐ yào
zhǐ pà
zhǐ huì
zhī rì
zhī lì
zhǐ xǔ
zhǐ yǒu
zhī lǚ
zhī zhī
zhī gè
zhī hé
zhī cái
zhī shū
zhī xùn
zhī yuán
zhī jiào
zhī xū
zhī chǐ
zhǐ shuō
zhǐ néng
zhī gè
zhī yǔ
zhǐ zài
zhī cóng
zhī yǐng
zhī zì
zhī shǒu
zhī shēn
shé jù
zhuì jù
xióng jù
jié jù
qīng jù
xuě jù
jùn jù
diǎn jù
lòu jù
bǐ jù
mì jù
duàn jù
chuí jù
fēn jù
yāo jù
zhuǎn jù
gé jù
huó jù
shēn jù
dōu jù
lián jù
sì jù
fā jù
dǔ jù
cóng jù
liú jù
qǐ jù
fèi jù
jué jù
cuàn jù
jiā jù
míng jù
wú jù
pái jù
lè jù
pái jù
chèn jù
jiǒng jù
dǎo jù
cháng jù
piàn jù
suǒ jù
shǎng jù
zì jù
pín jù
shǔ jù
màn jù
liàn jù
yīn jù
bǐ jù
pián jù
quán jù
dié jù
xiǎn jù
pò jù
xī jù
jué jù
yǐn jù
jiā jù
lì jù
zhú jù
bài jù
jié jù
jié jù
liàn jù
jù jù
yú jù
bì jù
xún jù
yǔ jù
zhòng jù
yùn jù
jǐn jù
jí jù
dān jù
cí jù
zú jù
duì jù
sāo jù
lú jù
lián jù
huán jù
sǐ jù
jì jù
chán jù
zǐ jù
háo jù
bìng jù
yuān jù
fēi jù
jǐng jù
ǒu jù
yì jù
dàn jù
zhuō jù
chū jù
xiǎo jù
xié jù
piān jù
zhāi jù
wén jù
chéng jù
jū jù
yán jù
niù jù
jié jù
dé jù
jí jù
sōu jù
qiāo jù
cí jù
de jù
yǎ jù
chǐ jù
tí jù
lěi jù
shěng jù
guǎn jù
sǎn jù
wěi jù
zhāng jù
lì jù
zhuó jù
yǔ jù
jiǎn jù
biāo jù
shēn jù
zhǔ jù
xǐ jù
zào jù
dié jù
xū jù
miào jù
duǎn jù
kè jù
zhī jù
lěng jù
guò jù
de jù
lì jù
rǒng jù
⒈ 一句话;个别文句。
引隋江总《皇太子学讲碑》:“隻句片言,谐五声之节奏。”
唐司空图《题<柳柳州集>后序》:“后之学者褊浅,片词隻句,不能自办,已侧目相詆訾矣。”
明《<骈雅>自序》:“畸文隻句,犹得讯之頡籀家书。”
1. 量词:一只鸡。
2. 单独的,极少的:只身。片纸只字。
句读音:jù,gōu[ jù ]1. 由词组成的能表示出一个完整意思的话:句子。句法。
2. 〔句读(dòu)〕古代称文词停顿的地方为“句”或“读”。
3. 量词,用于语言:三句话不离本行(háng)。