yǔ wàng
yǔ lèi
yǔ jìn
yǔ qì
yǔ jī
yǔ yì
yǔ wěi
yǔ fēng
yǔ é
yǔ lìng
yǔ yuán
yǔ cì
yǔ jù
yǔ lín
yǔ zhī
yǔ bìng
yǔ shù
yǔ lùn
yǔ cháng
yǔ mò
yǔ dù
yǔ pǐ
yǔ wén
yǔ xīn
yǔ mò
yǔ yì
yǔ jìng
yǔ guó
yǔ diào
yǔ shēng
yǔ yān
yǔ fǎ
yǔ gé
yǔ shì
yǔ chèn
yǔ cí
yǔ yán
yǔ bīng
yǔ bì
yǔ lì
yǔ yì
yǔ yún
yǔ xué
yǔ guài
yǔ bié
yǔ yǔ
yǔ huì
yǔ niǎo
yǔ lù
yǔ yù
yǔ sè
yǔ zú
yǔ shuō
yǔ cí
yǔ yīn
yǔ xì
yǔ shī
yǔ líng
yǔ huà
yǔ jǐng
yǔ jì
yǔ ér
yǔ xiào
yǔ zhuǎn
zhī jù
de jù
sǎn jù
yán jù
cí jù
pín jù
rǒng jù
cí jù
zhòng jù
lì jù
jié jù
yǔ jù
xún jù
jǐng jù
jù jù
shěng jù
lòu jù
shǎng jù
qiāo jù
xié jù
yīn jù
jí jù
lěng jù
huán jù
jiā jù
liú jù
shé jù
huó jù
bǐ jù
fēn jù
jū jù
yǔ jù
duì jù
lì jù
bì jù
jì jù
guò jù
lè jù
miào jù
quán jù
zú jù
gé jù
lú jù
jùn jù
cuàn jù
zhuì jù
yāo jù
guǎn jù
liàn jù
pián jù
cháng jù
jí jù
zhuó jù
duǎn jù
tí jù
zhǔ jù
shēn jù
xū jù
duàn jù
xī jù
xiǎo jù
zhuō jù
dān jù
yǎ jù
de jù
chèn jù
dǎo jù
xiǎn jù
dié jù
chán jù
lì jù
suǒ jù
jué jù
mì jù
jié jù
sǐ jù
chǐ jù
shǔ jù
jié jù
piān jù
jiā jù
lěi jù
màn jù
wén jù
chéng jù
dǔ jù
bǐ jù
piàn jù
diǎn jù
yuān jù
fèi jù
bìng jù
zhāng jù
zì jù
niù jù
zǐ jù
cóng jù
yùn jù
pái jù
fā jù
chuí jù
fēi jù
xióng jù
jiǎn jù
zhāi jù
ǒu jù
pái jù
sì jù
lián jù
dōu jù
yǐn jù
shēn jù
jié jù
qīng jù
bài jù
dié jù
pò jù
kè jù
zào jù
dé jù
qǐ jù
wú jù
yì jù
míng jù
yú jù
sōu jù
dàn jù
liàn jù
jǐn jù
jué jù
wěi jù
xǐ jù
zhú jù
jiǒng jù
zhuǎn jù
xuě jù
sāo jù
chū jù
lián jù
háo jù
biāo jù
语句yǔjù
(1) 一个语法上自成体系的单位,它由一个词或句法上有关连的一组词构成,表达(好工具.)一种主张、疑问、命令、愿望或感叹
英sentence⒈ 文句;成句的话。
引宋刘攽《中山诗话》:“后进多窃义山语句。”
《水浒传》第三九回:“语句又不曾差了。”
徐特立《国文教授之研究》第一章:“但用字虽精当,而语句篇章之组织失序,亦不足以达意。”
泛指成句的话。
1. 话:语言。汉语。英语。语录。语汇。语重心长。
2. 指“谚语”或“古语”:语云:“皮之不存,毛将焉附”。
3. 代替语言的动作:手语。旗语。
4. 说:细语。低语。
句读音:jù,gōu[ jù ]1. 由词组成的能表示出一个完整意思的话:句子。句法。
2. 〔句读(dòu)〕古代称文词停顿的地方为“句”或“读”。
3. 量词,用于语言:三句话不离本行(háng)。