lián cān
lián zhuì
lián piào
lián quán
lián jié
lián dà
lián bì
lián tǐ
lián zhǎn
lián shī
lián gān
lián quán
lián yùn
lián zhū
lián jū
lián sài
lián míng
lián héng
lián wǎng
lián qí
lián tún
lián biān
lián yán
lián bāng
lián yǔ
lián hào
lián guàn
lián xì
lián chéng
lián jī
lián lèi
lián shì
lián yùn
lián dì
lián fēi
lián zhí
lián lì
lián diàn
lián jù
lián shǔ
lián luò
lián biàn
lián pèi
lián quán
lián bì
lián juān
lián dùn
lián bō
lián bù
lián fān
lián xí
lián jīn
lián cí
lián dān
lián huān
lián jié
lián mèi
lián lèi
lián chéng
lián huán
lián gèn
lián bǎo
lián pián
lián jiān
lián zhǔ
lián suǒ
lián jiē
lián dòng
lián fáng
lián pèi
lián tiē
lián xiǎng
lián méng
lián huá
lián kuí
lián chán
lián qiān
lián jīn
lián biān
lián yì
lián chuàn
lián xián
lián duì
lián zōng
lián duì
lián jiǎn
lián lián
lián jūn
lián hūn
lián yín
lián yíng
lián shǒu
lián hé
lián xù
lián zì
lián piān
lián yīn
lián mián
lián biāo
lián dài
lián pái
lián jiè
lián cáo
lián wǔ
zhuō jù
zhuì jù
quán jù
jié jù
lián jù
jué jù
piàn jù
shé jù
diǎn jù
chuí jù
qīng jù
lěng jù
lè jù
jū jù
sāo jù
pái jù
guǎn jù
jiā jù
zhú jù
yán jù
chǐ jù
zhī jù
jǐn jù
jùn jù
pái jù
yùn jù
suǒ jù
bìng jù
xuě jù
shēn jù
zì jù
xū jù
niù jù
míng jù
ǒu jù
xī jù
háo jù
dié jù
pò jù
xié jù
jí jù
xiǎo jù
guò jù
dàn jù
de jù
liàn jù
fēi jù
fēn jù
kè jù
zhāi jù
jié jù
qǐ jù
mì jù
jié jù
biāo jù
jù jù
de jù
huán jù
sōu jù
bǐ jù
fā jù
miào jù
jǐng jù
xióng jù
jiā jù
wěi jù
màn jù
zhǔ jù
fèi jù
shǎng jù
lěi jù
zǐ jù
jí jù
huó jù
liú jù
lòu jù
duàn jù
xiǎn jù
chèn jù
jié jù
cóng jù
chán jù
tí jù
sì jù
dōu jù
rǒng jù
zhuó jù
lì jù
lì jù
zào jù
dé jù
yú jù
dǔ jù
cháng jù
lián jù
pín jù
yǔ jù
jiǒng jù
lì jù
zhuǎn jù
jiǎn jù
liàn jù
yì jù
yǎ jù
duǎn jù
wén jù
bì jù
jué jù
sǐ jù
yǐn jù
dān jù
xǐ jù
sǎn jù
shěng jù
cí jù
bǐ jù
shēn jù
jì jù
yāo jù
duì jù
wú jù
dié jù
shǔ jù
zú jù
zhāng jù
zhòng jù
chéng jù
dǎo jù
pián jù
lú jù
cí jù
gé jù
chū jù
cuàn jù
yuān jù
xún jù
piān jù
bài jù
yǔ jù
qiāo jù
yīn jù
联句liánjù
(1) 旧时做诗的一种方式,每人或多人各做一句或数句,相联成篇。多用于宴席及朋友间酬应
英joint sentences⒈ 作诗方式之一。由两人或多人各成一句或几句,合而成篇。旧传始于汉武帝和诸臣合作的《柏梁诗》。
引南朝梁刘勰《文心雕龙·明诗》:“回文所兴,则道原为始;联句共韵,则《柏梁》餘製。”
唐白居易《醉后走笔酬刘五主簿长句之赠》:“秋灯夜写联句诗,春雪朝倾煖寒酒。”
《旧唐书·郑颢传》:“舘宇萧洒,相与联句,予为数联,同游甚称赏。”
明焦竑《玉堂丛语·文学》:“公环奇跌荡,限韵命题,即席联句,动輒数百言。”
欧阳予倩《桃花扇》第三幕:“外面雪下得真好,到外面看看吧!我们还不妨联句。”
诗人各作一句诗,轮流分吟,联合而成的集体创作形式。相传起于汉武帝柏梁台诗。也作「连句」。
联lián本义:联结;联合。(名)对联:联结;联合。(名)对联
句读音:jù,gōu[ jù ]1. 由词组成的能表示出一个完整意思的话:句子。句法。
2. 〔句读(dòu)〕古代称文词停顿的地方为“句”或“读”。
3. 量词,用于语言:三句话不离本行(háng)。