jí bù
jí chéng
jí duō
jí kān
jí běn
jí jū
jí zhěn
jí quán
jí bǐ
jí pàn
jí líng
jí zhōng
jí zhù
jí qún
jí cì
jí fèng
jí tuán
jí shì
jí jǐn
jí ān
jí jǐn
jí yè
jí jù
jí yuàn
jí chǎng
jí qǔ
jí cáng
jí mìng
jí hé
jí guǎn
jí fù
jí shù
jí shì
jí móu
jí yóu
jí huì
jí lǒng
jí liào
jí róu
jí yùn
jí tǐ
jí liǎo
jí fú
jí gǔ
jí jié
jí nà
jí yóu
jí zhuāng
jí mào
jí cí
jí sǔn
jí shì
jí níng
jí yuē
jí jiě
jí chāo
jí jù
jí zī
jí cái
jí zi
jí sàn
jí xùn
jí dé
jí wǎn
jí cān
jí rì
jí cuì
jí zhì
jí qī
jí xián
jí níng
jí qǔ
jí kū
bǐ jù
zhú jù
xiǎo jù
yǐn jù
zhòng jù
chuí jù
zì jù
duì jù
jí jù
xiǎn jù
zhǔ jù
fēn jù
dǔ jù
zhī jù
piān jù
zhuì jù
jié jù
dié jù
wěi jù
lú jù
yuān jù
pò jù
sǐ jù
niù jù
lì jù
zú jù
xié jù
piàn jù
de jù
xún jù
dǎo jù
chǐ jù
lěng jù
jǐn jù
dàn jù
guò jù
yǔ jù
xuě jù
bǐ jù
lián jù
rǒng jù
bì jù
cí jù
liú jù
qīng jù
shěng jù
gé jù
suǒ jù
chū jù
jùn jù
chèn jù
màn jù
shēn jù
jué jù
pián jù
chán jù
qiāo jù
bài jù
zhuó jù
jiǎn jù
zhāi jù
cí jù
dié jù
liàn jù
jū jù
biāo jù
bìng jù
lòu jù
zhuō jù
xū jù
jiā jù
yì jù
zào jù
sōu jù
jié jù
jiǒng jù
háo jù
cháng jù
jié jù
jué jù
cóng jù
wén jù
yú jù
fā jù
dōu jù
pái jù
yùn jù
duàn jù
ǒu jù
jù jù
yīn jù
shǔ jù
sì jù
zhuǎn jù
de jù
míng jù
liàn jù
dān jù
mì jù
lì jù
xióng jù
duǎn jù
zhāng jù
xī jù
sǎn jù
jí jù
quán jù
shēn jù
xǐ jù
qǐ jù
lì jù
tí jù
lián jù
huán jù
sāo jù
miào jù
pín jù
guǎn jù
yǔ jù
jiā jù
shǎng jù
huó jù
fēi jù
diǎn jù
yāo jù
cuàn jù
zǐ jù
lěi jù
yán jù
jǐng jù
jié jù
lè jù
chéng jù
wú jù
shé jù
fèi jù
pái jù
jì jù
yǎ jù
dé jù
kè jù
谓辑前人诗句以成篇什。
辑取前人文句。
⒈ 谓辑前人诗句以成篇什。
引宋沉括《梦溪笔谈·艺文一》:“古人诗有‘风定花犹落’之句,以谓无人能对; 王荆公以对‘鸟鸣山更幽’。‘鸟鸣山更幽’,本宋王籍诗…… 荆公始为集句诗,多者至百韵,皆集合前人之句。”
宋严羽《沧浪诗话·诗体》:“有拟古,有连句,有集句,有分题。”
清袁枚《随园诗话》卷七:“集句,始傅咸。傅咸有《回文反覆诗》,又作《七经诗》;其《毛诗》一篇,皆集经语,是集句所由始矣。”
⒉ 辑取前人文句。
引清平步青《霞外攟屑·掌故·儒林传稿》:“按家大人撰《儒林传》,正传附传共百数十人。持汉学宋学之平,羣书採集甚博,全是裁缀集句而成。”
杂集古人句以成诗。
如:「集句诗」。
集jí(1)(动)集合;聚集:汇~|齐~|~思广益|惊喜交~。(2)(动)集市:赶~。(3)(名)集子:诗~|文~|全~|地图~。(4)(量)某些篇幅较多而分为若干部分的书籍中的一部分;本数较多而分为两三个段落的影片中的一个段落:《康熙字典》分子、丑、寅、卯等十二~|这部影片上下两~;一次放映。(5)(Jí)姓。
句读音:jù,gōu[ jù ]1. 由词组成的能表示出一个完整意思的话:句子。句法。
2. 〔句读(dòu)〕古代称文词停顿的地方为“句”或“读”。
3. 量词,用于语言:三句话不离本行(háng)。