chán yuán
chán xué
chán jī
chán yǒu
chán liáo
chán shī
chán chuáng
chán kè
chán guǒ
chán tà
chán guān
chán jiā
chán hào
chán zhòng
chán ān
shàn wèi
chán chéng
chán fēi
chán nà
chán sēng
chán lǚ
chán guī
chán hé
chán chú
chán zuò
chán tán
chán zuò
chán zōng
chán guān
chán shì
chán mén
shàn dài
chán jì
chán nà
chán qī
chán fēng
chán xiào
chán guó
chán gōng
chán gé
chán rén
chán páo
chán lǜ
chán jiōng
chán cǎo
chán yuè
chán gēng
chán bǎn
chán shì
chán hé
chán bó
chán bǎn
chán bìng
chán shū
chán jù
chán huì
chán yǔ
chán niàn
shàn wén
chán yì
chán xīn
chán zhōng
chán mó
chán liú
chán sì
chán yī
chán táng
chán shòu
chán dé
chán yīn
chán fáng
chán hù
chán zhī
chán kǎi
chán jiǎng
chán zhàng
chán tíng
chán dào
chán jū
shàn gào
chán shā
chán yuàn
chán dēng
shàn huà
chán kū
chán fǎ
chán zuàn
chán yuè
chán dài
chán yǐ
chán jīng
chán zǔ
chán huà
chán jì
chán shòu
chán tiān
chán jū
shàn biàn
chán lǐ
yú jù
lì jù
duǎn jù
jí jù
lěi jù
xióng jù
liàn jù
tí jù
cháng jù
jū jù
dié jù
chéng jù
chuí jù
fèi jù
yīn jù
shēn jù
xǐ jù
zǐ jù
pín jù
fēi jù
wú jù
sōu jù
dàn jù
qǐ jù
lián jù
sāo jù
huán jù
niù jù
chèn jù
jí jù
mì jù
zì jù
de jù
sì jù
dōu jù
pái jù
ǒu jù
cuàn jù
pò jù
xiǎo jù
lì jù
biāo jù
dǎo jù
zhuǎn jù
xī jù
zhǔ jù
pái jù
jiā jù
miào jù
duì jù
yāo jù
bǐ jù
lè jù
háo jù
bài jù
jué jù
jié jù
yì jù
yuān jù
chǐ jù
jié jù
xiǎn jù
huó jù
suǒ jù
lú jù
pián jù
jié jù
lòu jù
jǐng jù
shé jù
jù jù
jiǎn jù
dān jù
shěng jù
yǐn jù
qīng jù
yǔ jù
lián jù
guò jù
jué jù
chán jù
shǎng jù
diǎn jù
dié jù
jiǒng jù
fēn jù
jùn jù
xún jù
shǔ jù
bǐ jù
yǔ jù
wěi jù
zhī jù
màn jù
quán jù
lì jù
xū jù
piàn jù
zhāng jù
yán jù
zào jù
zhú jù
cí jù
jiā jù
cóng jù
bì jù
liàn jù
jié jù
xié jù
gé jù
rǒng jù
chū jù
zú jù
dé jù
zhuó jù
xuě jù
sǎn jù
míng jù
piān jù
de jù
zhuō jù
zhòng jù
yǎ jù
jǐn jù
zhuì jù
shēn jù
dǔ jù
bìng jù
wén jù
jì jù
sǐ jù
duàn jù
cí jù
lěng jù
qiāo jù
fā jù
guǎn jù
yùn jù
kè jù
zhāi jù
liú jù
⒈ 佛教谈禅之偈语、文句。
引宋何薳《春渚纪闻·苏黄秦书各有僻》:“东坡先生、山谷道人、秦太虚七丈每为人乞书,酒酣笔倦, 坡多作枯木拳石以塞人意; 山谷则书禪句; 秦七丈则书鬼诗。”
明徐渭《论中五》:“文贵眼,此也。故诗有诗眼,而禪句中有禪眼。”
1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。
2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。
句读音:jù,gōu[ jù ]1. 由词组成的能表示出一个完整意思的话:句子。句法。
2. 〔句读(dòu)〕古代称文词停顿的地方为“句”或“读”。
3. 量词,用于语言:三句话不离本行(háng)。