wán héng
wán jiǎo
wán jiù
wán lóng
wán bǐ
wán tóng
wán gù
wán sì
wán qū
wán tān
wán jiàn
wán dùn
wán hěn
wán míng
wán è
wán bèi
wán tí
wán méng
wán sī
wán báo
wán kuàng
wán lǔ
wán lǔ
wán huá
wán xiāo
wán bēn
wán hū
wán bì
wán yàn
wán yú
wán shuǎ
wán pú
wán bēn
wán gǔ
wán nú
wán pú
wán chī
wán mò
wán ròu
wán xì
wán pǐ
wán sè
wán wéi
wán zhuān
wán miù
wán zhuō
wán zhèng
wán wán
wán guǎng
wán nuò
wán chóu
wán hàn
wán dùn
wán fěi
wán cái
wán yún
wán tiě
wán qián
wán bèi
wán chá
wán ào
wán mín
wán bì
wán cí
wán yín
wán míng
wán bì
wán bì
wán huà
wán fú
wán hù
wán gù
wán rén
wán xuǎn
wán mí
wán hù
wán zuò
wán shū
wán zhì
wán liè
wán wán
wán biāo
wán yán
wán rǒng
wán gěng
wán lòu
wán jù
wán shū
wán bì
wán zào
wán shí
wán biāo
wán kuàng
wán sù
wán ān
wán sú
wán xiōng
wán sè
wán hūn
wán àn
wán chán
wán hěn
wán jí
wán mào
wán jūn
wán tóng
wán fǔ
wán nüè
wán kàng
wán qiáng
wán pí
wán dí
wán sè
wán nú
wán shì
wán kuài
wán hòu
⒈ 亦作“顽嚣”。
⒉ 愚妄奸诈。
引语出《书·尧典》:“瞽子,父顽,母嚚, 象傲。”
《左传·文公十八年》:“昔帝鸿氏有不才子,掩义隐贼,好行凶德,丑类恶物,顽嚚不友,是与比周。”
陆德明释文:“心不则德义之经为顽,口不道忠信之言为嚚。”
前蜀贯休《古意》诗之七:“一种为顽嚚,得作翻经石。”
明黄绾《明道编》卷四:“彼顽嚣大猾又有所规於其间,力为回护。”
郭沫若《落叶·第十信》:“他的女儿在一家酒店里做卖笑生涯,弄得些钱来只拿去供养她醉汉的父亲,顽嚚的继母和异母的弟妹。”
⒊ 指舜的父母。
引唐元稹《代曲江老人百韵》:“姦心兴桀黠,凶丑比顽嚚。”
⒋ 泛指愚妄而奸诈的人。
顽wán(1)(动)(基本义)不驯服:~固。(2)(形)愚蠢无知:愚~。(3)(形)不容易开导或制伏;固执:~石|冥~不灵。(4)(形)顽皮:~童|刁~。(5)同“玩”。
嚚读音:yín嚚yín(1)(形)愚蠢而顽固。 (2)(形)奸诈。