wán zhuān
wán tóng
wán shì
wán zhì
wán zhèng
wán ān
wán zhuō
wán zuò
wán lòu
wán kuàng
wán méng
wán hěn
wán jiǎo
wán xuǎn
wán lǔ
wán xiōng
wán bèi
wán nuò
wán wán
wán sī
wán hù
wán bì
wán jiàn
wán tí
wán gù
wán míng
wán hū
wán bì
wán zào
wán sè
wán dùn
wán sè
wán jiù
wán fǔ
wán tiě
wán fú
wán kuài
wán jí
wán dí
wán chán
wán kàng
wán chá
wán guǎng
wán yán
wán mò
wán hàn
wán rǒng
wán qián
wán wéi
wán huá
wán bǐ
wán sú
wán wán
wán cái
wán àn
wán miù
wán mín
wán ròu
wán mào
wán chóu
wán bì
wán pú
wán héng
wán hòu
wán biāo
wán qiáng
wán gǔ
wán hūn
wán biāo
wán rén
wán jūn
wán yún
wán xiāo
wán shū
wán dùn
wán è
wán bì
wán chī
wán bèi
wán gěng
wán nüè
wán hěn
wán bēn
wán sì
wán pǐ
wán míng
wán lǔ
wán sù
wán lóng
wán jù
wán sè
wán shū
wán qū
wán hù
wán huà
wán liè
wán nú
wán tóng
wán bēn
wán shuǎ
wán shí
wán mí
wán yín
wán yú
wán fěi
wán nú
wán báo
wán gù
wán tān
wán kuàng
wán xì
wán pí
wán bì
wán yàn
wán ào
wán pú
wán cí
⒈ 顽抗;抗争。
引清洪楝园《警黄钟·败盟》:“那白种势盛力强,不能抵挡。咱们兵力,若与黄种顽顽,绰乎有餘。”
⒉ 轻浮貌。顽,通“玩”。
引明朱有燉《醉太平·风流士子》曲:“将皂环绦拴一个合欢带,白罗袍綉一道开山额,素瑶琴雕一面教坊牌,这的是顽顽秀才。”
⒊ 玩赏。顽,通“玩”。
引《白雪遗音·南词·云淡风轻》:“后花园内百卉鲜,不如去顽顽花园景,偷得浮生半日闲。”