wán wán
wán kàng
wán sè
wán bēn
wán shì
wán ròu
wán jiǎo
wán rén
wán zào
wán pú
wán lóng
wán mín
wán cí
wán kuàng
wán bèi
wán ān
wán rǒng
wán pǐ
wán zhuō
wán sú
wán xiōng
wán tóng
wán sè
wán fú
wán pú
wán bēn
wán dùn
wán hūn
wán bì
wán mí
wán gù
wán biāo
wán héng
wán yú
wán bì
wán shuǎ
wán hěn
wán bì
wán jūn
wán yán
wán jiù
wán dùn
wán fěi
wán tí
wán xiāo
wán gěng
wán fǔ
wán báo
wán cái
wán qiáng
wán hěn
wán tiě
wán zhuān
wán shū
wán míng
wán hàn
wán nüè
wán hù
wán jiàn
wán è
wán bǐ
wán bèi
wán sù
wán shū
wán bì
wán pí
wán gǔ
wán zhèng
wán ào
wán yín
wán chán
wán nuò
wán àn
wán yún
wán hū
wán huá
wán jù
wán lǔ
wán míng
wán qián
wán jí
wán lòu
wán guǎng
wán zuò
wán wéi
wán tóng
wán xuǎn
wán mào
wán huà
wán sì
wán dí
wán wán
wán sè
wán bì
wán sī
wán kuài
wán nú
wán biāo
wán hù
wán nú
wán chóu
wán chī
wán xì
wán lǔ
wán méng
wán gù
wán hòu
wán shí
wán chá
wán miù
wán kuàng
wán yàn
wán tān
wán qū
wán liè
wán mò
wán zhì
péng tóng
jú tóng
ér tóng
dān tóng
méng tóng
dào tóng
zǐ tóng
lè tóng
zhōng tóng
huán tóng
mí tóng
chéng tóng
wén tóng
qí tóng
qīng tóng
ā tóng
niú tóng
gē tóng
xué tóng
bì tóng
yāo tóng
tíng tóng
jīn tóng
zhì tóng
jiā tóng
wán tóng
hái tóng
diān tóng
ér tóng
luán tóng
shēng tóng
chèn tóng
bā tóng
chōng tóng
gēng tóng
nòng tóng
mén tóng
jiǎo tóng
rǎng tóng
qiáo tóng
yōu tóng
mǎ tóng
xiāng tóng
méi tóng
bào tóng
líng tóng
qí tóng
ān tóng
bào tóng
tóu tóng
gōng tóng
nèi tóng
zhòng tóng
zhuān tóng
zǐ tóng
gē tóng
yín tóng
míng tóng
tiáo tóng
bǎng tóng
lǎo tóng
pú tóng
guàn tóng
xíng tóng
qín tóng
yòu tóng
shān tóng
huáng tóng
jié tóng
yú tóng
ào tóng
rú tóng
kuáng tóng
cūn tóng
nǚ tóng
ái tóng
mán tóng
mù tóng
顽童wántóng
(1) 顽皮的儿童
英urchin;naughty child(2) 指愚笨无知的人
例为顽童所辱。——唐·李朝威《柳毅传》例顽童之为是心。英fool⒈ 愚钝无知的人。
引《书·伊训》:“敢有侮圣言,逆忠直,远耆德,比顽童,时谓乱风。”
《国语·郑语》:“恶角犀丰盈,而近顽童穷固。”
韦昭注:“顽童,童昏,固,陋也。谓皆昧暗穷陋,不识德义。”
汉王符《潜夫论·德化》:“近顽童而远贤才,亲諂諛而疏正直。”
⒉ 愚妄、顽皮的孩童。
引宋王明清《挥麈后录》卷三:“蔡攸者,垂髫一顽童耳, 京(蔡京 )遣攸日与陛下游从嬉戏,必无文武尧舜之道,啟沃陛下。”
元曾瑞《哨遍·村居》套曲:“成家庆,顽童前引,稚子随行。”
王西彦《古城的忧郁·蹂躏》:“一条本来很冷落的胡同,这时变成一个刚被顽童所捣毁的蜂巢。”
⒊ 指娈童。
引清蒲松龄《聊斋志异·黄九郎》:“闻抚公溺声歌而比顽童,此皆九兄所长也。”
童昏且固陋。
顽wán(1)(动)(基本义)不驯服:~固。(2)(形)愚蠢无知:愚~。(3)(形)不容易开导或制伏;固执:~石|冥~不灵。(4)(形)顽皮:~童|刁~。(5)同“玩”。
童读音:tóng童tóng(1)(名)儿童;小孩子:顽~|幼~。(2)(形)指没结婚的:~男|~女。(3)(名)(~儿)旧时指未成年的仆人。(4)秃:~山。(5)(名)奴仆。(6)(Tónɡ)姓。