顽民


顽民的组词


顽磁

wán cí

顽户

wán hù

顽嚣

wán xiāo

顽耍

wán shuǎ

顽福

wán fú

顽梗

wán gěng

顽冒

wán mào

顽横

wán héng

顽旧

wán jiù

顽痴

wán chī

顽铜

wán tóng

顽暗

wán àn

顽飈

wán biāo

顽顔

wán yán

顽卤

wán lǔ

顽恶

wán è

顽躯

wán qū

顽锢

wán gù

顽坐

wán zuò

顽顽

wán wán

顽懦

wán nuò

顽璞

wán pú

顽拙

wán zhuō

顽鄙

wán bǐ

顽话

wán huà

顽弊

wán bì

顽云

wán yún

顽钝

wán dùn

顽才

wán cái

顽啬

wán sè

顽钱

wán qián

顽固

wán gù

顽具

wán jù

顽皮

wán pí

顽玩

wán wán

顽症

wán zhèng

顽疎

wán shū

顽砖

wán zhuān

顽查

wán chá

顽迷

wán mí

顽聋

wán lóng

顽民

wán mín

顽犇

wán bēn

顽厚

wán hòu

顽鑛

wán kuàng

顽涩

wán sè

顽肉

wán ròu

顽宂

wán rǒng

顽虐

wán nüè

顽人

wán rén

顽悍

wán hàn

顽敌

wán dí

顽童

wán tóng

顽凶

wán xiōng

顽嚚

wán yín

顽仆

wán pú

顽昏

wán hūn

顽蔽

wán bì

顽狠

wán hěn

顽猾

wán huá

顽悖

wán bèi

顽扈

wán hù

顽块

wán kuài

顽闇

wán ān

顽疏

wán shū

顽飙

wán biāo

顽强

wán qiáng

顽碧

wán bì

顽铁

wán tiě

顽癣

wán xuǎn

顽薄

wán báo

顽违

wán wéi

顽狡

wán jiǎo

顽滞

wán zhì

顽奔

wán bēn

顽贪

wán tān

顽澁

wán sè

顽癖

wán pǐ

顽鲁

wán lǔ

顽陋

wán lòu

顽燥

wán zào

顽谬

wán miù

顽傲

wán ào

顽痹

wán bì

顽俗

wán sú

顽瞑

wán míng

顽艳

wán yàn

顽墨

wán mò

顽蒙

wán méng

顽騃

wán sì

顽戏

wán xì

顽顿

wán dùn

顽抗

wán kàng

顽犷

wán guǎng

顽冥

wán míng

顽匪

wán fěi

顽愎

wán bì

顽忽

wán hū

顽素

wán sù

顽腐

wán fǔ

顽矿

wán kuàng

顽瞽

wán gǔ

顽军

wán jūn

顽士

wán shì

顽健

wán jiàn

顽谗

wán chán

顽奴

wán nú

顽劣

wán liè

顽愚

wán yú

顽提

wán tí

顽石

wán shí

顽愁

wán chóu

顽惫

wán bèi

顽驽

wán nú

顽飔

wán sī

顽疾

wán jí

顽很

wán hěn


拘民

jū mín

训民

xùn mín

新民

xīn mín

沙民

shā mín

友民

yǒu mín

编民

biān mín

侪民

chái mín

长民

zhǎng mín

料民

liào mín

遁民

dùn mín

单民

dān mín

殷民

yīn mín

船民

chuán mín

失民

shī mín

窭民

jù mín

雒民

luò mín

省民

shěng mín

厉民

lì mín

股民

gǔ mín

战民

zhàn mín

窳民

yǔ mín

啬民

sè mín

疲民

pí mín

平民

píng mín

蜮民

yù mín

轻民

qīng mín

花民

huā mín

殖民

zhí mín

畲民

shē mín

居民

jū mín

野民

yě mín

养民

yǎng mín

司民

sī mín

皇民

huáng mín

蒸民

zhēng mín

远民

yuǎn mín

末民

mò mín

弊民

bì mín

草民

cǎo mín

抚民

fǔ mín

羽民

yǔ mín

幸民

xìng mín

暴民

bào mín

国民

guó mín

官民

guān mín

利民

lì mín

静民

jìng mín

逋民

bū mín

薄民

báo mín

世民

shì mín

哲民

zhé mín

还民

hái mín

邑民

yì mín

庸民

yōng mín

猎民

liè mín

难民

nán mín

前民

qián mín

贫民

pín mín

余民

yú mín

神民

shén mín

适民

shì mín

临民

lín mín

冤民

yuān mín

废民

fèi mín

剿民

jiǎo mín

丘民

qiū mín

便民

biàn mín

靖民

jìng mín

棚民

péng mín

保民

bǎo mín

佞民

nìng mín

雠民

chóu mín

银民

yín mín

烝民

zhēng mín

颛民

zhuān mín

生民

shēng mín

义民

yì mín

和民

hé mín

魔民

mó mín

僦民

jiù mín

匪民

fěi mín

牖民

yǒu mín

兵民

bīng mín

髦民

máo mín

苍民

cāng mín

兆民

zhào mín

宵民

xiāo mín

力民

lì mín

愿民

yuàn mín

得民

de mín

用民

yòng mín

裸民

luǒ mín

教民

jiào mín

中民

zhōng mín

游民

yóu mín

僇民

lù mín

龢民

hé mín

奸民

jiān mín

罢民

bà mín

亡民

wáng mín

寮民

liáo mín

豪民

háo mín

勝民

shèng mín

列民

liè mín

旗民

qí mín

子民

zǐ mín

农民

nóng mín

全民

quán mín

鉏民

chú mín

营民

yíng mín

小民

xiǎo mín

勤民

qín mín

黎民

lí mín

取民

qǔ mín

遗民

yí mín

宁民

níng mín

苗民

miáo mín

流民

liú mín

入民

rù mín

悍民

hàn mín

戮民

lù mín

范民

fàn mín

怪民

guài mín

租民

zū mín

傀民

guī mín

息民

xī mín

残民

cán mín

寒民

hán mín

劳民

láo mín

役民

yì mín

摇民

yáo mín

盐民

yán mín

获民

huò mín

卵民

luǎn mín

理民

lǐ mín

贤民

xián mín

凡民

fán mín

工民

gōng mín

爱民

ài mín

穆民

mù mín

吊民

diào mín

商民

shāng mín

宽民

kuān mín

移民

yí mín

陋民

lòu mín

寡民

guǎ mín

饥民

jī mín

作民

zuò mín

鳏民

guān mín

水民

shuǐ mín

悴民

cuì mín

贱民

jiàn mín

蛋民

dàn mín

边民

biān mín

附民

fù mín

畯民

jùn mín

竞民

jìng mín

黠民

xiá mín

虺民

huī mín

拳民

quán mín

亭民

tíng mín

触民

chù mín

字民

zì mín

积民

jī mín

穑民

sè mín

弃民

qì mín

良民

liáng mín

臣民

chén mín

毛民

máo mín

莠民

yǒu mín

乱民

luàn mín

天民

tiān mín

衢民

qú mín

石民

shí mín

俊民

jùn mín

害民

hài mín

部民

bù mín

穷民

qióng mín

御民

yù mín

耋民

dié mín

恒民

héng mín

扰民

rǎo mín

吏民

lì mín

蠹民

dù mín

惠民

huì mín

常民

cháng mín

蛮民

mán mín

畬民

shē mín

土民

tǔ mín

使民

shǐ mín

莅民

lì mín

腹民

fù mín

军民

jūn mín

慠民

ào mín

牧民

mù mín

尨民

méng mín

痹民

bì mín

邨民

cūn mín

録民

lù mín

丰民

fēng mín

畸民

jī mín

学民

xué mín

老民

lǎo mín

村民

cūn mín

猾民

huá mín

危民

wēi mín

怀民

huái mín

横民

héng mín

诬民

wū mín

降民

jiàng mín

刁民

diāo mín

邪民

xié mín

灾民

zāi mín

誓民

shì mín

献民

xiàn mín

道民

dào mín

疍民

dàn mín

白民

bái mín

瘾民

yǐn mín

迷民

mí mín

羸民

léi mín

山民

shān mín

富民

fù mín

侨民

qiáo mín

俚民

lǐ mín

乡民

xiāng mín

酒民

jiǔ mín

顽民

wán mín

镇民

zhèn mín

先民

xiān mín

绅民

shēn mín

奇民

qí mín

线民

xiàn mín

罔民

wǎng mín

病民

bìng mín

众民

zhòng mín

散民

sàn mín

调民

diào mín

初民

chū mín

垦民

kěn mín

泽民

zé mín

迁民

qiān mín

遺民

yí mín

齐民

qí mín

公民

gōng mín

斯民

sī mín

杂民

zá mín

客民

kè mín

起民

qǐ mín

惰民

duò mín

分民

fēn mín

堕民

duò mín

率民

lǜ mín

受民

shòu mín

万民

wàn mín

贾民

jiǎ mín

简民

jiǎn mín

旁民

páng mín

逆民

nì mín

庶民

shù mín

忧民

yōu mín

畜民

chù mín

回民

huí mín

犂民

lí mín

渔民

yú mín

观民

guān mín

手民

shǒu mín

市民

shì mín

恤民

xù mín

殃民

yāng mín

济民

jì mín

秀民

xiù mín

人民

rén mín

綫民

xiàn mín

安民

ān mín

諴民

xián mín

敖民

áo mín

勦民

jiǎo mín

裕民

yù mín

汉民

hàn mín

征民

zhēng mín

宜民

yí mín

化民

huà mín

仁民

rén mín

黍民

shǔ mín

滑民

huá mín

命民

mìng mín

选民

xuǎn mín

谪民

zhé mín

凶民

xiōng mín

烟民

yān mín

重民

zhòng mín

隐民

yǐn mín

輋民

shē mín

骏民

jùn mín

嚼民

jiáo mín

种民

zhǒng mín

鸠民

jiū mín

募民

mù mín

备民

bèi mín

上一组词:天苑
下一组词:微缴

更多顽的组词

顽民的意思


词语解释:

1.本指殷代遗民中坚决不服从周朝统治的人。《书.毕命》﹕"毖殷顽民﹐迁于洛邑﹐密迩王室﹐式化厥训。"孔传﹕"惟殷顽民﹐恐其叛乱﹐故徙于洛邑﹐密近王室﹐用化其教。"宋赵与时《宾退录》卷十﹕"'武王克商﹐迁九鼎于洛邑﹐义土犹或非之。'义士即《多士》所谓'迁殷顽民'者也。由周而言﹐则为顽民﹔由商而论﹐则为义士矣。"郭沫若《中国古代社会研究》第二编第一章第二节﹕"殷人被征服了以后事实上是作了奴隶﹐他们算是受尽了轻视和虐待的﹐周室的人称他们为'蠢殷'﹐称他们为'顽民'﹐一直到春秋战国的时候都还把他们的后人当蠢人看待。"后泛指改朝换代后仍效忠前朝的人。 2.愚妄不化的人。

引证解释:

⒈ 本指殷代遗民中坚决不服从周朝统治的人。

引《书·毕命》:“毖殷顽民,迁于洛邑,密邇王室,式化厥训。”
孔传:“惟殷顽民,恐其叛乱,故徙於洛邑,密近王室,用化其教。”
宋赵与时《宾退录》卷十:“‘ 武王克商,迁九鼎于洛邑,义土犹或非之。’义士即《多士》所谓‘迁殷顽民’者也。由周而言,则为顽民;由商而论,则为义士矣。”
郭沫若《中国古代社会研究》第二编第一章第二节:“殷人被征服了以后事实上是作了奴隶,他们算是受尽了轻视和虐待的, 周室的人称他们为‘蠢殷 ’,称他们为‘顽民’,一直到春秋战国的时候都还把他们的后人当蠢人看待。”
后泛指改朝换代后仍效忠前朝的人。 宋欧阳修《晋祠》诗:“顽民尽迁高垒削,秋草自緑埋空垣。”
清戴名世《王学箕传》:“况明统三百年之久,岂可无一义士,四海之大,乃不许有一顽民哉!”
鲁迅《呐喊·头发的故事》:“顽民杀尽了,遗老都寿终了,辫子早留定了, 洪杨又闹起来了。”

⒉ 愚妄不化的人。

引唐欧阳詹《回鸾赋》:“于时厥有顽民,从愚至逆。”
宋洪迈《容斋四笔·健讼之误》:“凡谓顽民好讼者,曰‘嚚讼’,曰‘终讼’,可也。”
《老残游记》第七回:“小盗则随时随地无赖之徒,及失业的顽民,胡乱抢劫。”

国语词典:

不服从政府命令的人民。

网络解释:

顽民

本指殷代遗民中坚决不服从周朝统治的人,是一群“亡国者”,他们表面上臣服周朝,骨子里仍不和周朝一条心,时刻都有复辟的可能。
更多民的组词

顽民详细解释


读音:wán

顽wán(1)(动)(基本义)不驯服:~固。(2)(形)愚蠢无知:愚~。(3)(形)不容易开导或制伏;固执:~石|冥~不灵。(4)(形)顽皮:~童|刁~。(5)同“玩”。

读音:mín

民mín(1)(名)人民:~办|~变|~兵|吊~代罪|劳~伤财|全~皆兵。(2)(名)某族的人:藏~|回~。(3)(名)从事某种职业的人:农~|渔~|牧~。(4)(名)民间:~歌|~谣。(5)(名)非军人;非军事的:军~团结|拥政爱~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025