宣风


宣风的组词


宣淫

xuān yín

宣讀

xuān dú

宣恩

xuān ēn

宣畼

xuān chàng

宣牌

xuān pái

宣使

xuān shǐ

宣翼

xuān yì

宣德

xuān dé

宣烈

xuān liè

宣调

xuān diào

宣译

xuān yì

宣婬

xuān yín

宣勒

xuān lè

宣达

xuān dá

宣展

xuān zhǎn

宣命

xuān mìng

宣报

xuān bào

宣勑

xuān chì

宣谕

xuān yù

宣排

xuān pái

宣曲

xuān qǔ

宣令

xuān lìng

宣飏

xuān yáng

宣紙

xuān zhǐ

宣锡

xuān xī

宣荒

xuān huāng

宣勅

xuān chì

宣读

xuān dú

宣介

xuān jiè

宣科

xuān kē

宣承

xuān chéng

宣言

xuān yán

宣底

xuān dǐ

宣平

xuān píng

宣差

xuān chà

宣宣

xuān xuān

宣哲

xuān zhé

宣畅

xuān chàng

宣播

xuān bō

宣讲

xuān jiǎng

宣备

xuān bèi

宣风

xuān fēng

宣炉

xuān lú

宣训

xuān xùn

宣港

xuān gǎng

宣肿

xuān zhǒng

宣名

xuān míng

宣和

xuān hé

宣麻

xuān má

宣室

xuān shì

宣劝

xuān quàn

宣头

xuān tóu

宣唤

xuān huàn

宣敕

xuān chì

宣陈

xuān chén

宣染

xuān rǎn

宣尼

xuān ní

宣导

xuān dǎo

宣慈

xuān cí

宣臻

xuān zhēn

宣父

xuān fù

宣绩

xuān jì

宣笔

xuān bǐ

宣广

xuān guǎng

宣答

xuān dá

宣腿

xuān tuǐ

宣押

xuān yā

宣辨

xuān biàn

宣流

xuān liú

宣鑪

xuān lú

宣究

xuān jiū

宣示

xuān shì

宣写

xuān xiě

宣光

xuān guāng

宣泄

xuān xiè

宣化

xuān huà

宣教

xuān jiào

宣隘

xuān ài

宣纸

xuān zhǐ

宣情

xuān qíng

宣弘

xuān hóng

宣捷

xuān jié

宣抚

xuān fǔ

宣说

xuān shuō

宣榭

xuān xiè

宣防

xuān fáng

宣贯

xuān guàn

宣鬯

xuān chàng

宣振

xuān zhèn

宣敷

xuān fū

宣气

xuān qì

宣授

xuān shòu

宣判

xuān pàn

宣干

xuān gàn

宣出

xuān chū

宣画

xuān huà

宣称

xuān chēng

宣封

xuān fēng

宣誓

xuān shì

宣传

xuān chuán

宣燎

xuān liáo

宣美

xuān měi

宣告

xuān gào

宣漏

xuān lòu

宣白

xuān bái

宣卷

xuān juàn

宣赐

xuān cì

宣朗

xuān lǎng

宣徽

xuān huī

宣召

xuān zhào

宣行

xuān xíng

宣战

xuān zhàn

宣夺

xuān duó

宣发

xuān fā

宣扬

xuān yáng

宣布

xuān bù

宣道

xuān dào


凉风

liáng fēng

苹风

píng fēng

溯风

sù fēng

排风

pái fēng

颽风

kǎi fēng

辉风

huī fēng

祭风

jì fēng

北风

běi fēng

偏风

piān fēng

恒风

héng fēng

结风

jié fēng

趣风

qù fēng

海风

hǎi fēng

醺风

xūn fēng

盲风

máng fēng

油风

yóu fēng

黄风

huáng fēng

嘲风

cháo fēng

痉风

jìng fēng

邠风

bīn fēng

吹风

chuī fēng

和风

hé fēng

暖风

nuǎn fēng

惠风

huì fēng

当风

dāng fēng

义风

yì fēng

湿风

shī fēng

考风

kǎo fēng

恺风

kǎi fēng

摇风

yáo fēng

幼风

yòu fēng

系风

xì fēng

避风

bì fēng

昌风

chāng fēng

淫风

yín fēng

蓼风

liǎo fēng

诗风

shī fēng

相风

xiāng fēng

泽风

zé fēng

仁风

rén fēng

偷风

tōu fēng

同风

tóng fēng

会风

huì fēng

謿风

cháo fēng

便风

biàn fēng

天风

tiān fēng

芳风

fāng fēng

台风

tái fēng

中风

zhòng fēng

被风

bèi fēng

箭风

jiàn fēng

捕风

bǔ fēng

师风

shī fēng

争风

zhēng fēng

露风

lòu fēng

霜风

shuāng fēng

党风

dǎng fēng

歌风

gē fēng

闻风

wén fēng

炎风

yán fēng

信风

xìn fēng

趁风

chèn fēng

颩风

biāo fēng

路风

lù fēng

长风

zhǎng fēng

上风

shàng fēng

阊风

chāng fēng

嫩风

nèn fēng

啸风

xiào fēng

飂风

liù fēng

谷风

gǔ fēng

徂风

cú fēng

温风

wēn fēng

祥风

xiáng fēng

察风

chá fēng

讹风

é fēng

飞风

fēi fēng

八风

bā fēng

菄风

dōng fēng

雪风

xuě fēng

头风

tóu fēng

热风

rè fēng

楚风

chǔ fēng

凄风

qī fēng

轮风

lún fēng

三风

sān fēng

开风

kāi fēng

椒风

jiāo fēng

淩风

líng fēng

披风

pī fēng

东风

dōng fēng

劫风

jié fēng

搧风

shān fēng

悲风

bēi fēng

麻风

má fēng

希风

xī fēng

巽风

xùn fēng

斤风

jīn fēng

看风

kàn fēng

香风

xiāng fēng

寒风

hán fēng

爽风

shuǎng fēng

托风

tuō fēng

枯风

kū fēng

生风

shēng fēng

餐风

cān fēng

屏风

píng fēng

新风

xīn fēng

扯风

chě fēng

观风

guān fēng

攒风

zǎn fēng

口风

kǒu fēng

华风

huá fēng

扶风

fú fēng

旋风

xuàn fēng

搐风

chù fēng

列风

liè fēng

胡风

hú fēng

手风

shǒu fēng

火风

huǒ fēng

逆风

nì fēng

病风

bìng fēng

鼻风

bí fēng

肠风

cháng fēng

下风

xià fēng

化风

huà fēng

韶风

sháo fēng

刮风

guā fēng

敝风

bì fēng

阴风

yīn fēng

迵风

dòng fēng

民风

mín fēng

凌风

líng fēng

培风

péi fēng

常风

cháng fēng

泼风

pō fēng

殊风

shū fēng

语风

yǔ fēng

愈风

yù fēng

随风

suí fēng

先风

xiān fēng

土风

tǔ fēng

起风

qǐ fēng

陵风

líng fēng

革风

gé fēng

诈风

zhà fēng

囊风

náng fēng

薰风

xūn fēng

王风

wáng fēng

真风

zhēn fēng

花风

huā fēng

通风

tōng fēng

煖风

nuǎn fēng

滔风

tāo fēng

防风

fáng fēng

刚风

gāng fēng

捆风

kǔn fēng

英风

yīng fēng

钦风

qīn fēng

急风

jí fēng

孽风

niè fēng

乐风

lè fēng

隙风

xì fēng

迅风

xùn fēng

鲜风

xiān fēng

积风

jī fēng

肝风

gān fēng

驰风

chí fēng

众风

zhòng fēng

伤风

shāng fēng

强风

qiáng fēng

省风

shěng fēng

抱风

bào fēng

噫风

yī fēng

厉风

lì fēng

出风

chū fēng

宣风

xuān fēng

德风

dé fēng

翾风

xuān fēng

整风

zhěng fēng

乘风

chéng fēng

媮风

tōu fēng

巨风

jù fēng

熟风

shú fēng

家风

jiā fēng

见风

jiàn fēng

廉风

lián fēng

冬风

dōng fēng

偃风

yǎn fēng

搏风

bó fēng

探风

tàn fēng

抟风

tuán fēng

画风

huà fēng

癞风

lài fēng

遗风

yí fēng

郑风

zhèng fēng

无风

wú fēng

岚风

lán fēng

南风

nán fēng

颠风

diān fēng

抢风

qiāng fēng

依风

yī fēng

遐风

xiá fēng

调风

tiáo fēng

尖风

jiān fēng

丽风

lì fēng

景风

jǐng fēng

洋风

yáng fēng

阳风

yáng fēng

学风

xué fēng

糖风

táng fēng

向风

xiàng fēng

霾风

mái fēng

轻风

qīng fēng

望风

wàng fēng

御风

yù fēng

颿风

fān fēng

贞风

zhēn fēng

移风

yí fēng

冲风

chōng fēng

阆风

láng fēng

协风

xié fēng

谨风

jǐn fēng

浇风

jiāo fēng

瘫风

tān fēng

迷风

mí fēng

知风

zhī fēng

末风

mò fēng

冷风

lěng fēng

律风

lǜ fēng

趋风

qū fēng

犯风

fàn fēng

采风

cǎi fēng

竹风

zhú fēng

邙风

máng fēng

顔风

yán fēng

融风

róng fēng

颓风

tuí fēng

脐风

qí fēng

喉风

hóu fēng

盗风

dào fēng

盐风

yán fēng

汤风

tāng fēng

周风

zhōu fēng

沓风

tà fēng

迁风

qiān fēng

青风

qīng fēng

祛风

qū fēng

雌风

cí fēng

鸿风

hóng fēng

装风

zhuāng fēng

接风

jiē fēng

鹏风

péng fēng

罡风

gāng fēng

走风

zǒu fēng

惊风

jīng fēng

反风

fǎn fēng

使风

shǐ fēng

恩风

ēn fēng

怀风

huái fēng

戕风

qiāng fēng

世风

shì fēng

撩风

liáo fēng

祖风

zǔ fēng

暄风

xuān fēng

孤风

gū fēng

皇风

huáng fēng

候风

hòu fēng

瞭风

liǎo fēng

吟风

yín fēng

严风

yán fēng

金风

jīn fēng

软风

ruǎn fēng

临风

lín fēng

豳风

bīn fēng

乾风

qián fēng

漏风

lòu fēng

定风

dìng fēng

凶风

xiōng fēng

泠风

líng fēng

刁风

diāo fēng

人风

rén fēng

遡风

sù fēng

害风

hài fēng

秋风

qiū fēng

背风

bèi fēng

诒风

yí fēng

分风

fèn fēng

跑风

pǎo fēng

晞风

xī fēng

松风

sōng fēng

鞴风

bèi fēng

贼风

zéi fēng

豪风

háo fēng

清风

qīng fēng

疠风

lì fēng

幽风

yōu fēng

传风

chuán fēng

鷐风

chén fēng

古风

gǔ fēng

上一组词:消废
下一组词:驯道

更多宣的组词

宣风的意思


词语解释:

宣扬风教德化。

引证解释:

⒈ 宣扬风教德化。

引《后汉书·隗嚣传》:“今山东之兵二百餘万,已平齐楚,下蜀汉,定宛洛,据敖仓,守函谷威名四布,宣风中岳。”
《周书·齐炀王宪传》:“吾以不武,任总元戎,受命安边,路指幽冀。列邑名藩,莫不屈膝,宣风导礼,皆荷来苏。”
唐杜甫《鹿头山》诗:“仗鉞非老臣,宣风岂专达。”
唐白居易《薛伾鄜坊观察使制》:“俾宣风於廉察,庶乎劳倈诸部纲纪列城。”
清龚自珍《对策》:“至唐以后,孝义高年之访虽下於朝,宣风美俗之官虽巡於野,而故事具文,了无真意,此所闻於史者也。”

网络解释:

宣风

宣风是指宣扬风教德化,弘扬中华美德
更多风的组词

宣风详细解释


读音:xuān

宣xuān(1)(动)公开说出来;传播、散布出去:~德|~读|~传。(2)(动)疏导:~泄。(3)(动)宣召。(4)(名)指安徽宣城。(5)(名)指宣纸。(6)姓。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025