hōng lán
hōng míng
hōng hōng
hōng qíng
hōng gān
hōng tuō
hōng chén
hōng huǒ
hōng téng
hōng yàn
hōng lián
hōng rǎn
hōng táng
hōng bèi
hōng de
hōng yūn
hōng shì
hōng xiāng
hōng tóng
hōng lóng
hōng jì
hōng kǎo
hōng lú
hōng shì
hōng chèn
hōng rán
hōng yǐng
huān téng
yīng téng
zhì téng
léi téng
zhē teng
lóng téng
qiāo téng
pēn téng
pèi téng
chōng téng
pū tēng
hūn téng
bēng téng
fú téng
bō téng
cuān téng
pù téng
fēi téng
fǎn téng
fēi téng
dǎo téng
líng téng
hōng téng
zhí téng
méng téng
nào teng
bǎo téng
zhuǎn téng
qiào téng
chāo téng
xuān teng
tú téng
juàn téng
hǒng téng
zhēng téng
zhī téng
xiāng téng
gē téng
chí téng
hōng téng
qiān téng
zú téng
dǎo teng
rè téng
qiáo téng
fēn téng
bēn téng
pēng téng
shēng téng
bào téng
kuà téng
qiān téng
diāo téng
tī téng
jué téng
bēn téng
biāo téng
měng téng
bò téng
huān téng
xiān téng
xuān téng
yún téng
pǎo téng
dǎo teng
xuàn téng
chuī téng
qìng téng
xiān téng
dáo téng
méng téng
tāo téng
qiāo téng
guì téng
fǎn teng
pào téng
chì téng
fèi téng
méng téng
xiāo téng
qí téng
[.好工具]喧腾。
⒈ 喧腾。
引郭沫若《学生时代·今津纪游六》:“午后的海水,又是一般气象了。好像圆熟了的艺术家的作品,激越的动摇,烘腾的气势虽然没有,但总有一种沉静的诗情荡漾在上面。”
烘hōng(1)(动)用火或蒸汽使身体暖和或者使物体变热或干燥:~箱|~手|把湿衣服~一~。(2)(动)衬托:~衬|~托。
腾读音:téng腾téng(1)(动)奔驰或跳跃:~空|~起。(2)(动)升到空中:升~|飞~。(3)(动)使空:~开|~地方。(4)(动)用在某些动词后表示反复:折~|翻~。(5)(动)(Ténɡ)姓。